Hắc Tước đưa Ngọc Ly tới một quá trà thảo mộc ven biển.
Cô không hiểu Hắc Tước có ý gì mà lại muốn gặp cô.
Chẳng lẽ anh có tâm sự gì đó?
Mất một lúc trầm tĩnh, Hắc Tước vươn tay ra nắm lấy tay của Ngọc Ly nói.
- Em có thể đi theo anh không? Ngọc Ly...!anh sẽ bảo vệ em!
Hắc Tước đang lo lắng cho cô.
Câu nói này khiến cho Ngọc Ly hơi khó xử.
Từ trước tới nay Hắc Tước lúc nào cũng trầm tĩnh.
Anh đã có lần tỏ tình với cô nhưng lại bị cô từ chối.
Ngọc Ly vốn chỉ coi Hắc Tước là bạn thân.
Cô cũng chưa từng có ý định vượt qua giới hạn đó.
Năm tháng cứ thế trôi, Ngọc Ly mới phát hiện ra bản thân chỉ coi ba người là bạn.
Cô không hề có thứ gọi là tình yêu giữa ba người họ.
Lúc nào cô cũng phải giữ khoảng cách và lấy lí do để có thể trò chuyện vui vẻ với ba người.
Cô không muốn tình bạn của mình bị sứt mẻ.
Nghĩ tới đây, Ngọc Ly nhẹ nhàng rút tay lại.
- Xin lỗi.
Hiện tại em sẽ không thể rời khỏi Hắc Viên.
Hắc Tước, anh cũng đừng vì em mà suy nghĩ nhiều nữa.
Hắc Tước biết rằng cô sẽ nói vậy.
Nhưng anh lại cố chấp muốn nói với cô biết tình cảm của mình.
Là anh thật sự không còn đường trong mắt cô sao?
Anh cầm ly trà lên uống cạn.
Vị ngọt và đắng hòa tan vào trong miệng khiến tâm trạng Hắc Tước càng tồi tệ hơn.
Sau đó, anh nhìn chằm cô rồi lấy ra một con dao nhỏ có màu xanh ngọc bích rất lạ.
Hắc Viên đưa con dao ra trước mặt của Ngọc Ly nghiêm túc.
- Em cầm lấy con dao này phòng thân.
Hắc Gia đã chọn ra người thừa kế mới rồi.
Từ lúc anh tới bệnh viện thăm em, anh không có thấy Minh Hiểu Nam.
Anh có liên lạc với Tuệ Nhất Vô nhưng cũng không thấy.
Cậu ấy luôn ở cạnh em khi em ở bệnh viện.
Mà Hắc Viên mang em đi lúc bấy giờ, chắc chắn có gặp qua Minh Hiểu Nam.
Em hãy bí mật tìm tin tức của cậu ấy.
Sắp tới đại hội thi đấu rồi, Minh Hiểu Nam chưa bao giờ quên nhiệm vụ.
Chính vì vậy trong việc này chắc chắn có vấn đề.
Những lời của Hắc Tước nói cô cũng thấy khả nghi.
Cô cầm lấy con dao màu ngọc bích cho vào túi áo rồi đứng dậy.
Hắc Tước đưa cô trở lại biệt thự.
Đúng lúc vừa vào trong đại sảnh thì Hắc Viên và Ansa trở về.
Trông thấy cô đứng đó, Hắc Viên đi tới bên cạnh cô nói.
- Em đi đâu sao?
- Đâu có, tôi vừa thay quần áo đi dạo quanh khuôn viên ngắm cảnh thôi.
Hắc Viên nhìn vào mắt của Ngọc Ly.
Hắn biết cô đang nói dối.
Cô đã ra ngoài và gặp ai đó.
Trên người cô có mùi trà thảo mộc.
Nhưng hắn lại không vạch trần cô.
Nếu cô trở lại bên hắn thì hắn sẽ cho qua chuyện.
Có lẽ, hắn tin tưởng cô hơn những gì mình tưởng.
Ansa chỉ dặn dò người giúp việc vài câu rồi trở về phòng ngủ.
Hắc Viên giơ tay xoa xoa đầu của Ngọc Ly dịu dàng rồi định đi lên tầng.
Nhưng cô nhanh tay túm lấy tay áo của hắn chần chừ.
- Có chuyện gì vậy?
- Hôm đó...!khi anh đưa em từ bệnh viện về đây.
Anh có gặp qua Minh Hiểu Nam chưa?
- Chưa có gặp!
Hắn nhanh chóng trả lời Ngọc Ly rồi quay người đi về phòng.
Cô nhìn theo Hắc