- Lại sắp đến đại hội thể thao rồi.
Tịnh Yến ngồi kế Hoàng My lướt tin tức.
Mấy tin tức gần đây luôn xoay quanh Ngọc Hạnh và Tư Trương, Lệ Trân và Hoàng Vũ, Gia Bảo và Tịnh Yến.
Nào là các cặp khiêu vũ hôm ngoại khoá nghệ thuật, Tư Trương dồn Ngọc Hạnh vào góc tường, Lệ Trân và Hoàng Vũ cười nói đi trên hành lang, Gia Bảo tán tỉnh Tịnh Yến và bị từ chối mấy chục lần...!vân vân và mây mây...!
- Tịnh Yến à, chúng ta phải tham gia nhóm cổ động viên đó.
- Một mình cậu tham gia đi, hoa khôi kiêm nữ thần dịu dàng!
- Gia Bảo sẽ rất đau lòng nếu như cậu không tham gia đó, nữ thần Văn học!
- Liên quan sao?
Hoàng My nhướng mày, nhìn vẻ mặt trầm ngâm của Tịnh Yến rồi tiếp tục lướt điện thoại.
...____________________...!
Đám bạn nữ tham gia cổ động cùng Hoàng My và Tịnh Yến đang tiến đến phòng tập nhảy của trường.
Nghe nói đã có giáo viên mới dạy nghệ thuật để còn chuẩn bị cho kế hoạch văn nghệ sau này.
- Cô Xuyên?!
Hoàng My và Tịnh Yến đồng thanh bất ngờ khi thấy cô Xuyên ở trong phòng.
- Lệ Trân, Tịnh Yến, hai em cũng học ở trường này sao?
Cô Xuyên cũng bất ngờ trước việc hai học trò mình từng tâm đắc lại học ở ngôi trường quý tộc này, lại còn tham gia cổ động.
- Vâng, chúng em học ở đây.
Cô Xuyên được nhà trường thuê ạ? - Tịnh Yến ngồi xuống kế bên cô Xuyên.
- Không, cô mới được tuyển làm giáo viên nghệ thuật ở đây.
- Cô giỏi thật đấy, có thể tham gia làm giáo viên của trường chúng em.
Hoàng My cười ngưỡng mộ, các bạn nữ của lớp 12A thì đã quen rồi.
Còn cái bạn nữ khác thì có chút không hiểu nổi.
Cô Xuyên cho mọi người tập thử để loại ra vài bạn vì số lượng đăng kí cổ động khá là đông.
Rất nhanh cô Xuyên đã phát hiện ra nhiều bạn không có tiềm năng và rồi loại cả một đống ra.
- Hai em giỏi lắm, đúng là học trò của cô.
Cô Xuyên khen Hoàng My và Tịnh Yến, hai cô nàng này diễn kịch giỏi mà múa máy cũng rất tốt.
Hoàng My và Tịnh Yến cũng chẳng nói gì nhiều mà chỉ cười cho qua chuyện.
Cuối cùng đội cổ động có 5 thành viên.
Gồm Hoàng My, Tịnh Yến, Ngọc Hạnh và hai bạn nữ khác.
Nếu cô Xuyên mà nghiêm khắc thêm tí nữa thì có lẽ chỉ có Hoàng My và Tịnh Yến được đi cổ động thôi.
Ngọc Hạnh vốn dĩ ngu ngu ngơ ngơ thì đáng lẽ không được chọn đâu nhưng nét ngu ngơ đó đã khiến cho cô Xuyên suy nghĩ một chút mà quyết định giữ cô ta lại.
Nhưng lí do chính đáng nhất thì vẫn là do Ngọc Hạnh là nữ chủ.
Cổ động thì không có gì nhiều, nói chung là chỉ múa múa mấy động tác tập thể rồi đứng nhìn người ta chơi thể thao thôi.
Trên môi luôn phải nở nụ cười và một sức sống mãnh liệt, cổ vũ cho đội mình.
Và cái đó thì Tiểu Bạch Thỏ nữ chủ Ngọc Hạnh không làm được.
Nhưng ai cũng khá yên tâm vì người ta là nữ chủ, khi nào cần thiết thì năng lực mới bộc phát, hỉu hơm?!!
Còn nam chủ thì đang rất sung sức tập luyện cùng các nam thần còn lại.
Bốn nam thần gồm Quý Thiên, Hoàng Vũ, Tư Trương, Gia Bảo vẫn đang tập luyện rất chăm chỉ để cố gắng rạng danh gia tộc và nhà trường.
- Này uống đi!
Gia Bảo ném cho ba người còn lại mỗi người một chai nước mát.
Mình cũng lấy một chai mà uống.
- Đại hội này có vẻ khó nhằn đây.
Tư Trương vừa uống nước vừa lướt điện thoại, bên trường đối thủ đã dùng toàn át chủ bài để đối phó với trường mình.
Trận đấu sẽ rất căng thẳng.
- Không có gì to tát cả, cố gắng là được.
Đoàn Huy cười nhạt, tay ném chai nước còn một nửa trở về thùng đá, tay cầm bóng đập đập xuống sàn.
Tiếng bóng va chạm đất sẽ là khởi đầu của trận đấu bóng rổ giữa hai ngôi trường mạnh nhất nhì với nhau.
Trong lúc học sinh phổ thông đang tất bật trong việc lo cho đại hội thể dục thể thao thì học sinh lớp dưới rất vui vẻ mà cười nói rồi xem lại mấy cái clip kịch chiếu hôm Tết của các anh chị năm cuối phổ thông.
...____________________...!
Một ngày lại bắt đầu, Hoàng My lại cùng Quý Thiên đi học như bình thường.
- Này Tịnh Yến, cậu vẫn chưa thèm quan tâm nam nữ chủ sao?
- Lo gì chứ.
Rồi sẽ tách được hai người đó ra thôi.
Cậu cũng chưa thực hiện nhiệm vụ của mình kìa.
- Cậu biết là tôi lười mà.
Dù gì tôi cũng xong một nhiệm vụ rồi.
Còn hai nhiệm vụ nữa thôi.
- Tôi chỉ có một nhiệm vụ, như vậy thì xem ai mới là người cần lo lắng?
Hai cô gái ngồi trong lớp vô cùng thoải mái mà nói chuyện với nhau.
Hoàng My và Tịnh Yến đều biết người còn lại là ai, có ý nghĩa gì trong cuộc đời mình.
Sau những tiết học buổi sáng mệt mỏi thì mọi người cũng được nghỉ trưa.
Hoàng My và Tịnh Yến thay đồ bình thường xong thì định ra ngoài ăn trưa.
Bỗng Hoàng My nhìn thấy Ngọc Hạnh đang tiến đến phòng kí túc xá.
Rồi cô nhớ ra là hình như nam nữ chủ ở chung một phòng trong kí túc.
Đại Giáo là trường bán trú và nội trú.
Học sinh và phụ huynh có thể chọn học một trong hai.
Đa số các học sinh phổ thông đều học nội trú vì không tiện về nhà.
Còn vài học sinh gia thế lớn, nhà bao việc như Hoàng My thì sẽ học bán trú.
- Tịnh Yến à, cậu nghĩ mấy ngày này thì Tư Trương và Ngọc Hạnh sẽ làm gì trong phòng kí túc xá?
Hoàng My nghiêng đầu hỏi cô bạn đang đứng cạnh mình, tay chỉ về phía bóng lưng của nữ chủ ở phía xa xa.
- Không làm gì cả...!
- Chúng ta nên cho họ làm gì đó đi chứ?
Hoàng My híp mắt thâm độc, cắt ngang lời Tịnh Yến.
Tịnh Yến cười, cất quyển sách trong tay vào cặp.
- Tư Trương, cậu gọi tôi...!
Ly An vừa mở cửa phòng kí túc xá của Tư Trương ra thì một cảnh tượng kinh hãi xuất hiện.
Vài người đi cùng cô ta đã lấy điện thoại ra quay lại.
Trong phòng là Tư Trương đã xé đồ Ngọc Hạnh đang giãy giụa một cách bất lực, cô ta la hét kêu cứu.
Lúc này, Ly An tay nhanh hơn não, tiến tới hất Tư Trương một phát lăn xa 2 mét.
Ly An cởi chiếc áo khoác đồng phục của mình ra che lên người Ngọc Hạnh.
Khác với người ta đập đầu vào tủ sẽ ngất đi, nam chủ đập đầu vào tủ thì tỉnh táo lại.
Nhìn từ góc độ nào đi chăng nữa thì cũng ra là Tư Trương đang có ý định không trong sáng với Ngọc Hạnh.
Nếu đoạn clip này được post lên thì chắc chắn danh tiếng của Tư Trương sẽ xấu xí lắm cho xem.
- Tư Trương, cậu có biết mình vừa làm gì không?!
Tiếng hét của Ly An vang lên khiến cho Tư Trương giật mình nhìn về phía cô ta.
Mọi người vẫn đang chĩa máy quay về phía họ.
Ở một nơi khác, Hoàng My và Tịnh Yến đang kể chuyện cho nhau nghe.
Bỗng nhiên hai người chuyển chủ đề.
- Đoán xem bây giờ Ly An sẽ làm gì Tư Trương và Ngọc Hạnh.
- Ly An cũng có chút thích Tư Trương mà.
Có lẽ sẽ là tát tới tấp vào gương mặt mỏng dính của Ngọc Hạnh chăng?
- Ồ...Nhưng cậu đoán sai rồi, nữ thần Văn học à.
Hoàng My vừa nói vừa đưa màn hình điện thoại chiếu tin tức mới lên.
Ngoài đoạn video ra còn có tấm hình Ly An đang ôm Ngọc Hạnh và Tư Trương thì ngồi dựa vào tủ đau đớn.
- Đúng là không ngờ đó.
Hai người lại trở về việc hàn huyên một số chuyện chỉ có hai người hiểu.
Hàn Huyên chán thì hai cô gái lại đi ăn, ăn rất nhiều và rất no.
Vài tiếng nghỉ trưa qua đi, chuông trường vang lên, học sinh ở khắp nơi bắt đầu ùa về trường.
- Mới đó mà đã hết giờ nghỉ trưa rồi.
Ngồi trong lớp, Tịnh Yến vừa than thở, vừa cạp cái bánh kẹp thịt mới mua đang cầm trên tay.
Hoàng My cũng vừa kịp mua hai chai nước lọc và một chai trà xanh để hai đứa giải khát