#Cap riêng: Bổn công chúa trầm kảm!
- Tiểu My và Tiểu Mặc về rồi.
Hứa lão phu nhân quay đầu nhìn, thầm cười hì hì khi thấy hai đứa cháu về.
- Chúng con về rồi.
Hoàng My đứng xuống đất, cười vui vẻ rồi khoác tay Hứa Mặc đến gần phía sofa.
Hôm nay lại đặc biệt tụ họp cả nhà Hứa và cả nhà Minh.
- Tiểu My, mau lại đây.
Bà Minh vỗ vỗ xuống sofa, Hoàng My hơi do dự nhìn Hứa Mặc một chút.
Cô có chút lo lắng cho anh, anh không quen giao tiếp với những người như vậy.
Hứa Mặc hiểu nỗi lo của Hoàng My, chỉ nhìn cô một cái rồi đặt tay lên đầu cô.
Hành động đó như muốn ra hiệu cho Hoàng My yên tâm.
Hứa Minh nhìn cảnh đó có chút ngứa mắt, ngoáy ngoáy tai rồi ngoắc tay gọi Liên Tâm Tâm lại, giọng nói đầy tính chế giễu:
- Tâm Tâm, cô mau lấy ghế cho Đại thiếu gia kìa!
Hứa Mặc hạ tay xuống, Hoàng My cũng ngồi xuống giữa ông bà Minh, mắt không rời Hứa Mặc.
Anh vẫn đứng đó nhìn Liên Tâm Tâm đang đi lấy ghế.
- Hai đứa vừa đi đâu về vậy?
- Chúng con chỉ đi dạo thôi!
Sau khi ổn định chỗ ngồi thì hai gia đình bắt đầu nói chuyện rôm rả.
Hoàng My và Hứa Mặc ngồi yên không nói gì.
- Tháng sau hai đứa cưới nhau rồi, đã có dự định gì cho tương lai chưa?!
Lão gia gia cười ha hả.
Mọi ánh mắt bắt đầu đổ dồn về phía Hoàng My.
Cô bị nhìn đến hoang mang, sao lại nhìn cô như vậy??? Bổn công chúa sợ hãi a~
- Con với Mặc...chắc là sẽ ra ở riêng...!
- Ôi trời! Hai đứa nhóc này muốn xa gia đình nhanh đến vậy sao?
Lão phu nhân che miệng cười.
Hoàng My hơi đỏ mặt, hình như cô nói bậy rồi! Hứa Mặc cũng có chút đỏ mặt, nhưng chiếc khẩu trang và mái tóc rũ đã che đi gương mặt của anh.
Sau một hồi nói linh tinh thì giờ cơm trưa cũng đến.
Quanh chiếc bàn ăn, Hứa Mặc bị ép phải ngồi ăn.
Anh "được" ngồi giữa Hứa Minh và Hoàng My.
Đây cũng là lần đầu tiên Hứa Mặc ăn một bữa cơm gia đình bình thường sau khi mẹ mình mất.
Hứa Minh rất không yên phận, đặc biệt thích giật những đồ ăn mà Hứa Mặc định gắp.
Hứa Mặc cũng không muốn nói, không chấp với thằng điên.
- Anh ăn nhiều một chút.
Hoàng My nhìn bát cơm trắng của anh rồi gắp vài miếng thịt cho Hứa Mặc, miệng nở nụ cười từ thiện.
Anh nhìn cô một lúc rồi cầm đũa lên, gắp miếng thịt vào miệng.
Không biết có phải vì đói hay không mà Hứa Mặc cảm thấy bữa ăn hôm nay rất ngon...
Sau khi ăn xong, cả hai gia đình lại ra sofa ngồi trò chuyện.
Nhưng vị trí lần này có chút thay đổi.
Hoàng My ôm chặt tay Hứa Mặc ngồi ở sofa lớn cùng cha mẹ Minh.
- Anh chị có tình cảm thật tốt!
Hứa Minh cười chế giễu.
Liên Tâm Tâm đứng bên cạnh nhìn cậu ta, gương mặt không mấy vui vẻ.
Hoàng My và Hứa Mặc không có phản ứng gì.
Ai rảnh đâu đi đôi co với một tên "trẻ trou".
- Được rồi, dù gì ông bà lão ta cũng phải có quà chúc phúc cho hai đứa cháu này!
Lão gia gia và lão phu nhân rất hào phóng với Hoàng My và Hứa Mặc.
Hai ông bà không tiếc mà đưa cho cô và anh mấy tập sổ đỏ xinh xinh.
- Hai đứa thích căn biệt thự nào thì tùy ý chọn, mấy căn còn lại thì là chúng ta tặng hết.
Hoàng My hơi ngạc nhiên, mức độ chiều cháu cũng quả thật là ghê gớm quá đi.
Hứa Minh ngồi gần nhìn mà tức muốn nổ con mắt.
Hứa Mặc nhận lấy, nở một nụ cười nhẹ.
- Cháu cảm ơn...
Lại một ngày mới bắt đầu, Hoàng My lại lăn trên giường nhắn tin với Hứa Mặc.
Anh cũng vẫn như thường lệ, seen ít rep nhiều nhưng số tin nhắn rep dường như nhiều hơn trước.
Hoàng My: | Hứa Mặc |
Hoàng My: | Tôi nhớ anh |
Hoàng My che miệng mình lại, tránh cười thành tiếng.
Eo ôi! Cô trở nên sến súa như thế từ bao giờ???
Hứa Mặc: | Tôi cũng nhớ cô |
Hoàng My: "..."
- "Này hệ thống! Hình như nam chủ hơi dễ dãi quá đúng không?!"
- [ Hệ thống không có nghĩa vụ trả lời câu hỏi bậy bạ của tiểu thư ]
Hứa Mặc: | Tôi đưa cô đi ăn |
Hoàng My: | 5 phút |
Hoàng My lao như bay đến tủ quần áo, chợt nhận ra là đã hết đồ mặc.
Ừ thì đúng là như thế, toàn bộ đống đồ trong "tủ quần áo" cô đều mặc hết rồi.
Cô nhìn chiếc váy đen mình đang mặc, hàng hiệu nên nhìn nó cũng cực kì có khí phách.
Hoàng My quyết định đi chọn giày, áo khoác, túi xách, các thứ, các thứ.
Sau vài phút mệt