Anh ta giật mình đỏ mặt mà gật đầu nhẹ.
- Vậy anh vào phòng đợi đi.
- Cô cười tít mắt vì thấy nam chính đỏ mặt rất buồn cười.
Mặc dù cô không biết là anh ta tại sao lại đỏ mặt.
Cô vẫn giữ sự trẻ con của mình mà đứng đó.
Dương Bình đi thẳng vào phòng ngồi lên ghế sofa mà suy nghĩ về cô và người Long ca mà cô vừa nói.
Cô không quan tâm và không cần quan tâm đến anh ta mà ló đầu ra khỏi cái cửa đang mở tìm hình bóng ai đó.
Bỗng nhiên có một bàn tay ngoài cửa đặt lên đầu cô.
Cô "a" một tiếng rồi quay đầu lại nhìn.
- Tiểu My, em tìm gì vậy?! - Hoàng Long lấy tay xuống nhéo má cô.
- Ênh...Loong...en...tềm...ênh...tứ ai..!! {Phiên dịch: Anh Long, em tìm anh chứ ai!!}.
(Lúc nói chuyện với anh trai thì nguyên chủ sẽ gọi là anh Long, còn khi nói chuyện với người khác về anh trai thì nguyên chủ sẽ gọi là Long ca)
Hoàng Long nghe cô khó khăn nói thì bật cười mà nhéo cái má mềm của cô thêm mấy cái nữa.
Dương Bình nãy giờ nhìn cô suy nghĩ thì cũng bừng tỉnh mà ai oán nhìn cánh tay ở ngoài cửa đang nhéo má cô kia.
Hoàng Long nhéo đã rồi cũng bỏ ra.
Má của cô bây giờ đỏ hết lên trông rất dễ thương.
Cô tức giận phồng má, giận dỗi mà bước vào phòng, ngồi xuống ghế sofa đối diện Dương Bình.
Hoàng Long cũng cười vui vẻ mà bước theo sau.
Vừa vào phòng thì anh đã thấy Dương Bình ngồi trên sofa mà nhìn cô trìu mến.
Hoàng Long hơi cau mày lại mà nhìn anh ta, ai mà không biết là Dương Bình dạo này đang cặp kè rồi nâng đỡ một tiểu hoa đán mới nổi trong giới giải trí chứ, bây giờ lại nhìn em gái anh như thế là muốn gì?!!
- Chào Hào thiếu.
- Hoàng Long cố nhếch lên một nụ cười công nghiệp rồi đi đến ngồi cạnh cô.
Cô đang thấy mệt mỏi vì sáng nay không được ngủ nên cũng không nói gì mà vùi đầu vào vai Hoàng Long ngủ.
Dương Bình thấy thế thì tia khó chịu xẹt qua đáy mắt, nhanh đến nỗi anh ta cũng không biết.
Hoàng Long nhẹ xoa đầu cô rồi để cô gục đầu vào vai mình ngủ.
- Hào thiếu đây là muốn hợp tác?! - Hoàng Long nhướng mày nhìn Dương Bình.
- Cô gái bên cạnh anh là Minh Phu nhân tương lai sao?! - Dương Bình không trả lời câu hỏi của Hoàng Long mà hỏi sang chuyện khác.
- Không phải! - Tay Hoàng Long vẫn xoa đầu cô mà ánh mắt nhìn chàng trai đối diện.
- Hai người có vẻ thân thiết...! - Dương Bình vẫn giữ nụ cười trên môi nhưng pha thêm một chút khinh bỉ vì nghĩ Hoàng Long lừa tình một người con gái dễ thương là cô.
- Đó là chuyện thường.
Tiểu My là Trưởng nữ của Minh gia, chức vị chỉ thấp hơn tôi.
Tôi tại sao không thể thân thiết với em gái của mình?! - Hoàng Long mặt mày khó hiểu nhìn Dương Bình.
Dương Bình nghẹn họng không nói được gì thêm.
Lúc đầu anh ta tưởng cô và Hoàng Long là người yêu nên hơi khó chịu.
Bây giờ biết là mình hiểu lầm người ta thì mới thấy mình quá đáng.
- Còn về chuyện hợp tác thì sao?! - Hoàng Long nhìn Dương Bình đang đờ đẫn mà khó chịu hỏi lại.
- A......à đúng rồi, tôi muốn chúng ta hợp tác cùng nhau để đưa hai tập đoàn lớn mạnh hơn nữa, ổn chứ?!.
- Dương Bình bừng tỉnh rồi nghiêm túc nói về chuyện hợp tác.
- Tôi không muốn hợp tác.
- Hoàng Long thẳng thừng nói.
Dương Bình hơi cau mày lại rồi nhìn gương mặt dễ thương đang ngủ của cô thì lông mày giãn ra.
- Anh có thể suy nghĩ lại.
- Dương Bình kéo ra một nụ cười.
- Ổn thôi.
- Hoàng Long khép mắt xoa thái dương.
Cô thấy động tĩnh thì cũng mơ màng tỉnh lại.
Cô mở