#Cap riêng: Bổn công...tử không chạy nữa!
Nhan Ly mặc áo giáp, nhìn những nữ quân nhân khác đang đưa ánh mắt không mấy thiện cảm về mình.
Cô ta cũng tự biết là phải bảo vệ thật tốt cái nút của mình rồi.
Rất nhiều nữ quân nhân nhắm vào cái nút của Nhan Ly.
Nhưng nhờ có số nữ chủ nên Nhan Ly luôn phát giác ra được mà tránh.
Chợt một con dao phóng đến Nhan Ly, cô ta giật mình tránh đi, nhưng lưỡi dao sắc nhọn vẫn cứa một đường trên cánh tay cô ta.
- Không trúng sao!?
Giọng điệu nghiến răng nghiến lợi vang lên, Nhan Ly ôm lấy cánh tay đang chảy máu, nhíu mày nhìn cô gái kia.
Dao của quân đội trong buổi kiểm tra thử là đặc chế riêng vô cùng an toàn, làm sao có thể gây sát thương nặng được.
Căn bản là con dao kia cô ta lén mang từ ngoài vào.
- Mày làm tao mất mặt trước mọi người.
Bây giờ thì chịu chết đi!
Nói xong, cô gái rút mấy con dao khác ra rồi chạy đến, nhắm vào Nhan Ly mà đâm.
Nhan Ly thuận chân né những con dao rồi chạy ra chỗ đông người, mặc dù biết nguy hiểm cho bản thân nhưng nếu cô ta không chạy ra chỗ đông người thì rất dễ bỏ mạng trước người đang không màng thế sự, chỉ muốn giết cô ta đây.
Tiếng còi báo động vang lên, tất cả các nữ quân nhân đều chạy tán loạn.
Hoàng My nhìn cô gái có gương mặt quen thuộc đang vác dao chuẩn bị lao đến chỗ mình.
Định bụng là sẽ dùng lực vừa phải đập vào đầu cho cô ta bất tỉnh.
Nhưng Thượng Luật đã nhanh hơn cô một bước, anh tiến đến đá thẳng vào bụng cô ta.
Cô gái trợn ngược mắt mà ngã xuống.
- Xử lý cô ta!
Nhận được cái liếc đáng sợ của Thượng Luật, các đội trưởng nhanh chóng chạy đến "hốt xác" cô gái kia.
Mọi chuyện diễn ra trong "yên bình".
||||| Truyện đề cử: Vợ Câm, Đừng Bỏ Rơi Anh! |||||
Nhan Ly là người thể hiện tốt nhất, vừa nhìn qua thì đương nhiên ai cũng nghĩ Nhan Ly là người có khả năng cao nhất có thể đi chiến đấu.
Sau ngày đó thì cô gái kia cũng chẳng thấy đâu nữa, khả năng cao là bị đuổi khỏi quân đội hoặc đang bị giam giữ ngục tội cố ý gây thương tích rồi.
- Này Luật Luật! Cậu không chuẩn bị thêm gì nữa sao?
- Ừ
Hoàng My nhìn cái balo của Thượng Luật rồi nhìn lại balo của mình.
Balo của cô thì thiếu chỗ để đồ, trong khi balo của Thượng Luật thì dư chỗ để, còn để đồ giúp cho cô mà vẫn dư nữa!Coi tức cái lồng ngực chưa!?
Chuyện là nước K đã rục rịch náo loạn biên giới rồi.
Nếu Thượng Luật và Hoàng My không xuất phát ngay bây giờ thì e rằng không kịp.
Hoàng My nhìn điện thoại đang hiển thị bản đồ thế giới trên tay, gương mặt suy tư trầm trọng.
- Nước K dù không bằng nước F của chúng ta thì cũng là một đất nước lớn, vẫn nên cẩn thận thì hơn.
- Không cần lo lắng quá! Cứ theo kế hoạch mà làm.
Nước chúng ta chưa từng thua bất cứ kẻ địch nào.
Thượng Luật dựa lưng vào ghế, xoa xoa mi tâm rồi khoanh tay lại, nghiêng đầu về phía cửa sổ và ngủ.
Mấy ngày nay anh cũng làm việc mệt mỏi rồi, dành chút thời gian trên trực thăng bay ra biên cương để nghỉ ngơi cũng không sao.
Hoàng My cũng vô cùng mệt mỏi, mấy ngày nay toàn phải thức đêm thức hôm làm chuyện này chuyện nọ.
Huấn luyện cho đám nữ quân nhân đã mệt chết khiếp rồi, còn phải chuẩn bị kế hoạch đi đánh trận.
Cô thề rằng sẽ không chơi vị diện quân đội nữa!
Chợt Thượng Luật ngả nghiêng, cứ vậy mà dựa đầu vào vai của Hoàng My.
Cô thề là khi anh dựa vào cô thì như có ai đó đập cả cục đá tảng vào vai cô vậy.
Dù vậy nhưng