#Cap riêng: Nhật ký tiêu tiền của Hoàng My.
- Chúc mừng sinh nhật cha!
Hoàng My mặc một chiếc váy ngắn ngang đầu gối màu hồng, cầm chiếc bánh kem nhỏ trên tay, hơi nghiêng đầu và nở một nụ cười cong môi xinh đẹp.
Vương Lịch ngẩn đi hồi lâu trước vẻ đẹp này, sau đó lại ngạc nhiên không nói thành lời, cả người cứng đơ như khúc gỗ mà nhìn chằm chằm vào Hoàng My.
Cô nhìn thấy thế thì mỉm cười ngọt ngào, đặt chiếc bánh kem lên bàn rồi chạy đến, kéo tay Vương Lịch cùng vào trong phòng ăn.
- Hôm nay con đã chuẩn bị rất nhiều món ngon, chúng ta mau vào ăn thôi!
Dù chỉ cảm nhận được sự lạnh lẽo đến từ lòng bàn tay của cô gái nhỏ bé trước mặt, nhưng Vương Lịch chỉ còn cảm thấy được rằng mình đã quên hết mọi mệt mỏi và lo âu, và chỉ còn sự ấm áp của hai tâm hồn.
Một sự ấm áp mà anh ta gần như chưa bao giờ có được.
Có thể nói đây là lần đầu anh ta cảm thấy thật sự hạnh phúc khi đến sinh nhật của mình...!
- "Mẹ ơi! Hôm nay..."
- "Tiểu Lịch, con còn chưa làm bài tập mà lại ra đây.
Không sợ cha con khiển trách sao, mau vào phòng làm bài tập đi"
Sau khi thoát khỏi những ký ức xưa cũ, Vương Lịch đã được Hoàng My nhiệt tình kéo ghế cho, anh ngồi xuống, trước một chiếc bàn có rất nhiều món ăn ngon, chưa bao giờ anh cảm thấy mình thật sự thích cảm giác được ăn đêm như vậy.
Bởi vì trước kia, mỗi khi ăn đêm, anh ta chỉ còn một mình...!
Liếc mắt về phía cô gái đang chống cằm duyên dáng cười tươi rói vừa ngồi xuống đối diện mình, Vương Lịch hé miệng muốn hỏi nhưng lại thôi.
Có lẽ là sự kết nối giữa hai con người, không cần đợi đến lúc anh hỏi, Hoàng My cũng đã trả lời, lại còn giải thích rất dài dòng:
- Cha biết con không thể nấu ăn, chỉ là con tự chọn nguyên liệu và chỉ đạo nấu thôi, nhưng điều đó cũng rất quan trọng để tạo thành món ăn ngon mà.
Cha cứ ăn thử đi, con chắc chắn sẽ khác với thường ngày.
Vương Lịch gật đầu thể hiện đã hiểu, anh cười nhẹ, nhanh chóng cầm đũa lên ăn thử.
Hoàng My chờ đợi anh lâu cũng đói rồi, nên cũng cầm đũa của mình lên ăn cùng với anh.
Bữa cơm tối hôm đó chỉ hai người, rất yên bình và ấm áp.
Tâm trạng mỗi người mỗi khác nhưng vẫn rất hoà hợp, hoà hợp đến hạnh phúc.
Sau khi ăn tối xong, Hoàng My vẫn mỉm cười, không nói gì thêm mà rất ngoan ngoãn thu dọn bát đĩa đặt vào máy rửa bát.
Vương Lịch không rõ tại sao mà lại cảm thấy con gái mình đã thật sự rất trưởng thành và sắp đi lấy chồng đến nơi rồi.
Anh ta đang nghĩ gì vậy chứ.
Nếu như những món chiên xào nấu nướng bình thường đều phải động đến lửa và có thể gây nguy hiểm nên cô không động đến được, thì bánh kem lại là thứ tuyệt vời nhất Hoàng My có thể làm khi việc nguy hiểm duy nhất cần làm là bỏ bánh vào lò nướng và cắt lát bánh.
Chiếc bánh kem được nữ chính Hoàng My tự tay làm thì đương nhiên khác với bánh kem thông thường.
Nó nhỏ và chứa đựng cả một bầu trời tỉ mỉ của cô, so với bánh kem thông thường thì nó lại vô cùng ít kem.
Đơn giản vì cô biết kem ngấy thật sự!
Vương Lịch nhìn chiếc bánh kem nhỏ xíu trên bàn, cảm giác như muốn đem đi trưng bày ở bảo tàng quốc tế đến nơi rồi.
Đúng thật là anh chưa từng nghĩ đến việc con gái của mình có thể động vào chuyện bếp núc, nói chi chuyện làm bánh kem.
Mà như vậy thì anh ta có được coi là đối tượng thí nghiệm đầu tiên không?
- Cha ăn thử đi.
Lần đầu con làm đó!
Hoàng My cắt đôi chiếc bánh kem nhỏ chỉ bằng bàn tay của cô, chia đều cho cả hai.
Vương Lịch nhìn miếng bánh hồi lâu rồi mới bắt đầu ăn.
Cứ như anh sợ trong bánh kem có gì ấy!
Không rõ tại sao một người cẩn trọng như anh lại rất tự nhiên ăn uống mà không nghi ngờ gì như