Hoàng My cũng đã hoàn toàn chiếm được trái tim của Vương Lịch.
Anh cũng thường xuyên ôm hôn cô rất thân mật, hành động mà gần như không có người cha nào làm khi con gái mình đã lớn cả.
Chỉ là việc Vương Lão lúc trước đã chém gió khiến cho anh có chút phiền não.
Hoàng My đương nhiên cũng để ý đến điều này.
- Có chuyện gì sao, cha?
Dù đã rất thân mật nhưng Vương Lịch và Hoàng My vẫn một xưng hô cha - con, vì hai người còn chưa thừa nhận mối quan hệ này và cũng vì đó như một thói quen khó bỏ.
Giờ đổi thành anh em thì có chút...đúng là không quen miệng.
Vương Lịch vốn không biết chuyện nên cứ nghĩ Hoàng My cũng không biết gì.
Anh nhìn vào đôi mắt long lanh của cô gái mình đã trực tiếp chứng kiến lớn lên, có chút không đành lòng.
- Không có gì.
Sau một hồi lăn lê bò toài, năn nỉ rớt cái liêm sỉ của Hoàng My thì Vương Lịch cũng chịu nói ra.
Hoàng My vừa nghe xong đã phải nhịn cười, tránh cho mình thất thố nên liền ôm lấy anh, rúc đầu vào lồng ngực rắn chắc kia.
Vương Lịch thấy vai Hoàng My run bần bật, tưởng cô đang thút thít khóc nên cũng vỗ vỗ lưng cô cùng vài lời an ủi, nhưng điều đó chỉ khiến cho cô gái kia buồn cười gấp 10.
Combo trò đùa + nghiêm túc này cũng khiến cho người khác cảm thấy không tốt lắm nhỉ?
Ít nhất là Hoàng My bây giờ đang cảm thấy buồn cười, vì Vương Lịch đang thật sự xem trò đùa này là một vấn đề chính sự.
Sau khi đã cố gắng nhịn cười, Hoàng My liên ngẩng đầu lên nhìn Vương Lịch với một đôi mắt ngập nước.
Ngập nước là vì cười ra nước mắt chứ không hề diễn gì ở đây luôn ý!
- Hoàng My ngoan, đừng lo.
Cha sẽ không để con rời xa cha!
Hoàng My thể hiện mình đang thật sự cố gắng.
Dù cười trên sự suy tư của người khác thì có chút vô duyên nhỉ.
- Cha có yêu con không?
Đột nhiên Hoàng My hỏi như vậy khiến cho Vương Lịch ngây người, rồi anh cũng liền đáp:
- Một cô con gái đáng yêu như vậy, sao ta lại không yêu được?
Hoàng My lắc đầu, mắt rũ xuống, môi mỉm cười nhàn nhạt, lời nói nhẹ tựa lông hồng:
- Em yêu anh...muốn anh làm chồng em!
Eo ôi!
Sến rụmmmm!!
Sau lời tỏ tình đó là Vương Lịch trực tiếp khai phá kì quan mới, anh ngạc nhiên không nói lên lời, cảm xúc như muốn trào ra ngoài, song cũng chỉ thốt lên được một chữ với vẻ mặt ngơ ngẩn:
- Ừ.
Ôi thật sự rất kì quái mà!
Sau đó thì cũng công khai cho nhà Vương biết trước.
Đối với mẹ Vương và Vương Lão thì không mấy bất ngờ, đương nhiên đã biết trước chuyện này rồi.
- Ta quả thực đã rõ từ lâu.
Chỉ là đang thử lòng con một chút, một người như con sẽ không chấp nhắt với một ông già như ta chứ?
Dạo này vì tình hình tập đoàn càng lúc càng lên cao nên Vương Lão có vẻ rất phấn khích.
Có lẽ cuộc đời ông sống cũng vì cái tập đoàn này thôi.
Thật chán nhỉ?
- Mẹ đương nhiên không ngăn cấm các con.
Dù sao cũng thật may mắn khi con dâu của mẹ là Tiểu Nguyệt.
Chúc các con thật hạnh phúc.
So với thái độ ôn hoà của hai người kia, chỉ có cha Vương là giật nảy nên rất khó khăn, nhất quyết phản đối:
- Chúng mày bị thần kinh sao!? Thế nào mà một con nhỏ mới chỉ 10 năm trước nhận làm con nuôi, bây giờ lại leo lên làm phu nhân rồi! Chúng mày muốn bôi tro trát trấu lên mặt tao sao!?
Đối với lời nói đậm chất yang lake, rất hổ báo cáo chồn của cha Vương, Hoàng My và Vương Lịch thể hiện mình rất ổn.
Dù sao hai người về để thông báo chứ có phải về để hỏi ý kiến đâu!
Cha Vương còn chửi rủa rất nhiều nhưng cuối cùng cũng vì hai người bị chửi, mẹ Vương và Vương lão không nói gì nên cũng im luôn.
Sau đó thì Hoàng My lại kéo Vương Lịch đi giới thiệu với Trí Hoà và Lan Hân.
Mới đầu Trí Hoà còn sốc đến tận óc, không