#Cap riêng: Hậu Cung Hoàng My Truyện
Sau khi Hoàng My và Hạ Bích Trâm đã yên vị trên ghế ngồi, Hoàng Tuấn Khương bỗng lên tiếng nói:
- Trẫm nghe nói nàng đã đến Thọ Khang Cung nói chuyện với hoàng ngạch nương.
Hoàng ngạch nương có làm gì gây khó dễ cho nàng không?
Hoàng My hơi mỉm cười, sau đó nhẹ nhàng đáp:
- Thái hậu không gây khó dễ cho thần thiếp, còn khen ngợi thần thiếp có lòng, khiến cho hoàng thượng để tâm đến hậu cung.
Thái hậu cũng sẽ không tổ chức tuyển tú nữa.
- Nếu được vậy thì tốt rồi.
Thật may vì nàng đã nói giúp cho ta.
Nhìn cảnh phu thê hoà hợp trước mắt, Hạ Bích Trâm nhấp một ngụm trà, tâm trạng cũng chính là thoải mái hơn hẳn.
Ăn cẩu lương nhiều, bổn cung vốn đã quen rồi!
Hoàng My: "..."
Xùy xùy! Đây là truyện của bổn công chúa, ai cho tỷ tỷ độc thoại nội tâm.
Lúc này thì Hoàng Tuấn Khương cũng chú ý đến Hạ Bích Trâm đang ngồi uống trà một mình mà không lên tiếng.
Hắn đưa mắt nhìn Hoàng My, chính là muốn hỏi người này là ai.
- Hồng phi tỷ, tỷ không muốn nói chuyện sao?
- Hoàng thượng và hoàng quý phi tâm đầu ý hợp, thần thiếp không dám lên tiếng.
Hoàng Tuấn Khương dường như lại có chút hài lòng, dù sao cũng là có thêm một người hiểu chuyện ở trong hậu cung.
Thế thì cũng đỡ loạn hơn hẳn!
Hoàng My ra hiệu cho Hạ Bích Trâm rời đi, cô ấy nhân lúc Hoàng Tuấn Khương không để ý liền trợn mắt phùng má giận dỗi với cô.
Nhưng cuối cùng vẫn biết mà đứng dậy.
- Hoàng thượng và hoàng quý phi nói chuyện, thần thiếp cũng không tiện ở lâu.
Thần thiếp xin phép hồi cung.
Hoàng Tuấn Khương gật đầu rồi cũng không quan tâm đến Hạ Bích Trâm mà tiếp tục uống trà.
Hoàng My hơi đau đầu vì phải chuẩn bị soạn văn để dỗ dành cô nàng kia, nhưng cũng không quên chuyện công lược của mình.
- Hoàng thượng, thần thiếp thiết nghĩ nên để Tuấn Kiệt nghỉ ngơi thường xuyên hơn.
Dù là đại a ca lớn tuổi nhất nhưng Tuấn Kiệt cũng chỉ mới 3 tuổi, học nhiều không ngưng nghỉ cũng sẽ không tốt cho sức khoẻ.
- Ta biết nàng lo cho con trai, nhưng Tuấn Kiệt là đại a ca.
Sau này tài giỏi sẽ lên làm hoàng thái tử, thay trẫm nối nghiệp giang sơn Đại Huyên.
Nếu không đọc sách để am hiểu kinh thư từ bây giờ, ắt hẳn sau này sẽ khó để tiếp thu.
Hoàng My thở dài, ánh mắt lộ ra vẻ suy tư.
Hoàng Tuấn Khương thấy vẻ mặt lo âu buồn bã của cô, không hiểu sao lại có chút mềm lòng.
- Được rồi.
Trẫm sẽ cho người sắp xếp giờ học để Tuấn Kiệt có thể thường xuyên nghỉ ngơi và về với nàng.
- Đa tạ hoàng thượng.
Hoàng My vui mừng ra mặt, cô vui vẻ đến nỗi môi cứ cười hoài không thôi.
Điều này khiến cho Hoàng Tuấn Khương có chút buồn cười.
Người này đã khiến trẫm muốn cười rất nhiều lần.
Thật không hay chút nào!
- Hoàng thượng, thần thiếp nghe nói rằng Duệ tần đã mang thai.
- Ừm.
Ta cũng chỉ vừa nghe tin sáng nay.
Hoàng Tuấn Khương có vẻ rất thản nhiên, theo giọng điệu thì có thể đoán chắc là hắn ta vô cùng không quan tâm.
Hoàng My có hệ thống nên chuyện gì cũng biết tuốt tuồn tuột, trừ mấy cái ẩn ý trong các vị diện, dù là thế giới thực hay thế giới ảo.
- Người còn trẻ, nên chú ý đến long thể.
Nếu cứ như vậy, tính thêm vài năm nữa là người sẽ có tới nhị thập cửu* tiểu a ca mất thôi.
*Nhị thập cửu: 29
Hệ thống 29147: "..."
Rõ ràng là Hoàng My đang đá đểu nó.
Đồ nữ nhân tâm cơ!
- Nàng nói cũng phải.
Chuyện tranh đấu hậu cung và vị thế trẫm và hoàng ngạch nương vốn đã từng trải qua, thuở đấy cũng phải nhờ đến sự nhanh nhạy của hoàng ngạch nương để vững vàng ngôi vị hoàng đế.
Sau đó là bao nhiêu huynh đệ đã phải ra đi...
Hoàng Tuấn Khương ngừng nói, Hoàng My rũ mi mắt, cũng không có ý nói thêm gì.
Để yên và chờ đợi để hắn tiếp tục câu chuyện của mình.
- Đến bây giờ cũng chỉ còn Nam thân vương là hoàng đệ thân thiết duy nhất của trẫm.
Sau chuyện của Tam a ca và Ngũ công chúa, trẫm không muốn truy cứu.
Chỉ là Ngũ công chúa mất chưa lâu, Duệ tần lại báo hỉ, không chút gì là đau xót cho con gái của mình.
Trẫm cảm thấy thật sự rất kì lạ.
Hoàng My nghe qua thì cảm thấy việc lạ nhất vẫn là việc hoàng thượng thân làm cha mà lại không nhớ tên con của mình.
Còn về việc Duệ tần nào