- Một ngày như thế là quá đủ rồi! Tôi và bảo bối đi ngủ đây.
Cô tự về đi! Không tiễn! - Đoàn Huy bế Hoàng My đến cổng dịch chuyển rồi vẫy tay chào Chi Linh.
Chi Linh ở lại với căn phòng khách trống trải, cô ấy thở dài rồi đứng dậy bước ra khỏi lâu đài về căn nhà của mình.
____________________
Một ngày lại qua đi, Đoàn Huy ngồi đọc sách trên sofa, Hoàng My nằm trên đùi anh bấm điện thoại.
- Làm nhiệm vụ mới được chưa?! - Hoàng My phồng má liếc Đoàn Huy.
- Chưa được a~! Bảo bối còn rất mệt mỏi mà! - Đoàn Huy đưa tay nhéo nhẹ cái má phúng phính kia.
- Nhưng mà tôi muốn!!! - Hoàng My ngồi dậy, ôm chầm lấy Đoàn Huy.
Đoàn Huy hơi ngạc nhiên nhưng cuối cùng chỉ cười khẽ một tiếng.
Anh vuốt tóc Hoàng My.
- Được rồi! Nghỉ thêm một lúc thì anh hiện bảng số liệu cho!
- Là anh nói! - Hoàng My nheo mắt lại cười.
- Ừ! Anh nói! Anh nói mà! - Đoàn Huy cười híp mắt.
Một lát sau, bảng thông báo xuất hiện trước mặt Hoàng My, cùng với đó là bảng số liệu.
***Hoàn thành nhiệm vụ***:
*Hoàn thành nhiệm vụ thực hiện nguyện vọng của nguyên chủ Minh Hoàng My là bảo vệ phụ mẫu và hoàng huynh, giúp hoàng huynh lên ngôi hoàng đế và đi du ngoạn những nơi xinh đẹp trên thế giới*.
*Hoàn thành nhiệm vụ thực hiện nguyện vọng của nguyên chủ Mạc Đoàn Huy là bảo vệ Minh quốc và đi du ngoạn khắp nơi trên thế giới*.
*Cấp nhiệm vụ: F*
*Nhận: 120 tích phân và 3% sao*.
***Bảng số liệu***:
*Tên: Minh Hoàng My*
*Tuổi: (Là nỗi đau của một người phụ nữ đẹp nên...) Không có*
*Nghề nghiệp: Tử Thần*
*Mị lực: 16*%
*Nhan sắc: 85*%
*Dáng người: 100*%
*IQ: 100*%
*EQ: 100*%
*Thể lực: 100*%
*Ngôn ngữ: 100*%
*Hệ Thống: Chủ hệ thống Mạc Đoàn Huy*
*Cấp hệ thống: 100/100*
*Đạo cụ: Chủy thủ(vĩnh viễn), Lưỡi hái(vĩnh viễn*)
*Vật phẩm: Sao chép linh hồn(vĩnh viễn), Thẻ rút tiền vô hạn(vĩnh viễn*)
*Sao: 3*%
*Tích phân: 5158645*
- Hửm? Anh thêm sao cho tôi?! - Hoàng My chỉ tay vào bảng số liệu, nghiêng đầu nhìn Đoàn Huy.
- Anh nghĩ bảo bối không để tâm đến nó nên giúp bảo bối thêm vào! Bảo bối không trách anh chứ?! - Đoàn Huy chớp chớp mắt nhìn Hoàng My.
- Cảm ơn...dù gì tôi cũng không quan tâm nó lắm, chỉ có thể nhờ anh rồi! - Hoàng My cười nheo mắt.
Đoàn Huy cảm thấy Hoàng My đã cười nhiều hơn nên cũng không bất ngờ lắm.
Anh chỉ híp mắt lại cười, tay đưa lên xoa đầu cô.
- Được!
____________________
Một lần nữa mở mắt ra, Hoàng My theo thói quen đưa tay lên tủ đầu giường lấy điện thoại...nhưng rồi cô phát hiện!!! Tay cô đã ngắn hơn gấp 5 lần, với không tới tủ đầu giường!
- Cái gì đây?!! - Hoàng My bật người dậy nhìn cả người mình.
Ngực đâu?! Sao phẳng lì thế này?! Rồi điện thoại đâu?! Đâu hết rồi?! Một vạn các câu hỏi về từ "đâu" xuất hiện trong đầu Hoàng My.
Cô ngồi trên ghế trước bàn trang điểm nhìn gương mặt mình ngu đi bao nhiêu lâu cũng không biết.
Trước gương là một cô bé có làn da trắng trẻo, mịn màng.
Đôi mắt to tròn ngập nước, đôi má phúng phính như búng ra sữa, môi hồng nhỏ hơi chu.
Mái tóc đen mượt dài ngang lưng.
Trên người mặc chiếc áo sơ mi dài qua đầu gối.
- Tiểu thư ơi! Người cần...a...! - Đoàn Huy bước vào, nhìn thấy cảnh