- Vậy em có thể nghe không?! - Hoàng My cười nhẹ.
- À...không được đâu! Đây là chuyện riêng của anh chị mà! Bí mật đó! - Cường Quân cười ngượng ngạo.
- Vậy sao? Thế thì anh chị nói chuyện đi! Em đi chơi với anh Huy đây!! - Hoàng My thở dài rồi vẫy tay chào hai con người kia.
Cường Quân cũng vẫy chào lại.
Hồng Ngân cúi gầm mặt xuống, cô ta cực kì xấu hổ với việc mình đã làm với hôn thê em gái cùng cha khác mẹ của mình.
Sau khi được ngồi xuống chiếc ghế ở bàn trà gần vườn hoa, Hoàng My trở lại gương mặt thản nhiên của mình.
- Có lẽ sẽ ổn! Việc cần làm là khiến cha mẹ đuổi Hồng Ngân ra khỏi nhà là được! - Hoàng My vắt chéo chân.
- Bảo bối có vẻ không lo lắng nhiều! Anh nghĩ thiên đạo sẽ không dễ gì cho em động đến Hồng Ngân đâu! - Đoàn Huy đặt từng vật liệu uống trà bằng sứ lên bàn.
- Thiên đạo ở thế giới này...vốn dĩ chẳng làm được gì...! - Hoàng My nhìn tách trà đang cầm trên tay, nhếch môi cười bí hiểm.
____________________
- Đã đủ lắm rồi! Cô nên biến khỏi căn nhà này đi! - Hoàng Thư mạnh tay đặt ly nước ép lên bàn.
- Mẹ...!- Hồng Ngân mở to đôi mắt ngập nước, nước mắt như muốn trào ra ngoài.
Sau khi trò chuyện với Đức vua thì ông ấy đã chấp nhận hủy hôn nhưng không thể chấp nhận việc Hồng Ngân là con dâu.
Trong nguyên tác thì đức vua cũng tính là phản diện vì không chấp nhận nam nữ chính yêu nhau vì nữ chính quá hạ đẳng, thấp kém.
Gia đình nhà Hoàng My đã làm phản diện thì diễn cho chót, trực tiếp đuổi nữ chính.
- Đừng gọi tôi là mẹ! Tôi không phải mẹ cô! - Hoàng Thư liếc mắt nhìn Hồng Ngân.
- Cha...!- Hồng Ngân dùng ánh mắt cầu cứu sang Chiến Thành.
- Tôi không đứa con nào là cô cả! - Chiến Thành liếc mắt, nhâm nhi tách cà phê.
- Ái da...! Sự việc đã đến nước này rồi! Cô cũng hiểu mình gây ra trọng tội gì mà...đúng chứ?! - Hoàng Long đứng trước mặt Hồng Ngân đang quỳ, cúi người để đối mặt với cô ta.
- Em...!- Hồng Ngân mấp máy môi, mắt ngập nước vẫn mở to.
- Mới sáng sớm mà mọi người ồn ào gì đấy?!
Giọng nói thành công thu hút sự chú ý của mọi người trong gia đình.
Hoàng My trong bộ váy tiểu thư bình thường nắm tay Đoàn Huy bước xuống cầu thang.
- Chuyện bình thường thôi! Em sẽ không giống anh vì thức khuya nên mới dậy muộn thế chứ?! - Hoàng Long đứng thẳng dậy, đi đến chỗ ghế sofa thưởng thức tách trà.
- Em không giống anh! Với cả con mắt nào của anh thấy em dậy muộn! - Hoàng My nhẹ nhàng đặt đít ngồi cạnh Hoàng Long.
"Bây giờ mới 8 giờ sáng! Muộn cái quần đùi của anh!!" Hoàng My thầm chửi trong lòng.
Hoàng Long lia mắt, bĩu môi:
- Ừ
- Vậy thì có chuyện gì ở đây?! - Hoàng My nhướng mày nhìn Hồng Ngân đang quỳ dưới đất.
- Hoàng My...chị thật sự không biết gì cả...!- Hồng Ngân cầu cứu sang Hoàng My vì hy vọng cô có thể giúp mình.
"Tôi chính là nữ phản diện! Việc đối