- Đúng là thứ tôi ghét nhất! - Hoàng My nhíu mày.
Hoàng My là một người không thích bị sự lựa chọn chi phối nên cô đã để hệ thống chọn ngẫu nhiên cấp nhiệm vụ để cô làm.
Các cấp nhiệm vụ cô đều có thể vượt qua nhưng cấp B, A và S là 3 cấp nhiệm vụ cô ghét nhất vì cô không được sống là chính mình, cô phải mang một tên khác, lên đến cấp A, S thì sẽ còn phải mang một hình hài khác.
- Muộn rồi đấy! Chúng ta đi ngủ thôi! - Đoàn Huy không màng thế sự mà kéo Hoàng My xuống nằm cạnh mình.
- Tôi rất khó chịu! - Hoàng My xoa thái dương.
- Em cần ngủ để chuẩn bị cho ngày mai...! Chúc ngủ ngon! - Đoàn Huy nhéo má cô một cái rồi hôn lên trán cô.
Hoàng My lại nhanh chóng chìm vào giấc ngủ như những lần trước.
Đoàn Huy nhẹ nhàng kéo chăn lên rồi ôm cô ngủ.
____________________
- Một buổi sáng như vậy thật yên bình...! - Hoàng My ngồi ở bàn ăn nhâm nhi tách trà sáng trong Ngự Thiện Phòng.
- Nàng có muốn ăn thêm một chút bánh ngọt không? - Đoàn Huy chống cằm nhìn vợ mình.
- Thiếp...nghĩ mình cũng cần một chút tráng miệng.
- Hoàng My đặt tách trà lên bàn, tập làm quen với danh xưng tiếp theo.
- Được rồi! Làm một chút bánh hoa quế cho ta! - Đoàn Huy trở lại mặt lạnh nói với nha hoàn gần đó.
- V..vâng...! - Nha hoàn kia run run chạy đi.
Một lát sau, một nha hoàn trong Ngự Thiện Phòng đi tới với một đĩa bánh hoa quế trên tay.
- Đại ca! - Một giọng nói trầm trầm vang lên trước cửa.
Hoàng My nhíu mày lại, cô ghét nhất là đang trong lúc thưởng trà hay ăn bánh kẹo mà đột ngột bị làm phiền.
Đoàn Huy dường như nhận ra điều gì, anh liếc sang Cương Lãnh đang bước đến chỗ mình.
- Đệ có chuyện gì?! - Đoàn Huy nhẹ nhàng lau ngón tay mảnh khảnh của mình.
- Huynh không muốn nói một chút đó gì với đệ sao?! - Cương Lãnh ngang nhiên chống tay lên bàn, nhướng mày nhìn đại ca của mình.
- Có chuyện gì để nói?! - Đoàn Huy cầm một cục bánh hoa quế lên.
- Huynh cũng phải...! - Cương Lãnh liếc sang Hoàng My rồi đơ người.
Gương mặt thanh thoát, trắng trẻo, không có phấn, chỉ có một chút son nhẹ trên bờ môi chúm chím mọng nước đang được mở ra để ăn bánh chồng đút.
Mái tóc đen nhánh được cố định lại phần gần đuôi tóc.
Đôi mắt đỏ trong veo, không nhiễm bụi trần được che khuất đi một nửa bởi hàng mi liễu dày cong cong.
Thanh Y nữ tử ngồi thưởng trà một cách thục nữ, hiền dịu, đơn giản thế cũng làm bao nam tử hán gục ngã.
Nhưng đây là nam chủ, Cương Lãnh chỉ nhẹ đỏ mặt quay sang phía khác, che miệng ho khụ khụ vài cái để nhắc hai người này đỡ tình tứ, tiện thể biện hộ cho hành vi đờ đẫn bao nhiêu phút của mình.
- Muốn ăn nữa...! - Hoàng My chu mỏ nhìn cái đĩa trống rỗng.
- Ăn nhiều sẽ không đẹp.
- Đoàn Huy cười, bình tĩnh xoa đầu Hoàng