Cùng Trời Với Thú

221: Lại Bắt Đầu Gây Sự =v=


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Giải quyết Thu Thiếu nhai xong, Sở Chước tiếp tục xâm nhập.
Đến nơi đây, hỏa linh lực trong không khí đã nồng đậm đến ngay cả vách núi đều khả năng bị nhuộm dần ra một tầng hỏa linh tinh.

Nhưng mà bởi vì chỉ giống cát sỏi thật nhỏ, nhóm người tu luyện bình thường sẽ xem nhẹ.
Sở Chước lấy ra nước linh tuyền nhấp một ngụm.
Lúc này, hai má hơi hơi nhột, Sở Chước quay đầu, chỉ thấy tiểu yêu thú ngồi xuống ở trên vai nàng đang dùng một đôi dị đồng tử gắt gao nhìn chằm chằm nàng, trong mắt giống như là đang lo lắng.
Sở Chước xoa xoa đầu lông của nó, cười nói: "Không sao, ta có âm cát dị thủy, nó là dị thủy thuộc tính âm, có nó ở, ta còn có thể tiếp tục."
A Chiếu dùng cái đuôi đẩy tay nàng ra, sửa lại bổ nhào vào trong lòng nàng, ở khi Sở Chước vươn tay thuận thế ôm lấy, hai cái chân trước đặt ở trên cánh tay của nàng, còn thực sự nghiêm túc nhìn nàng chăm chú.

Sở Chước cười kệ nó nhìn, thẳng đến khi nó vừa lòng, mới thu hồi bình ngọc chứa nước linh tuyền vào túi càn khôn, tiếp tục xuất phát.
Sở Chước nói kỳ thực cũng không phải trấn an A Chiếu, sự thật quả thật như thế.
So với u lam dị thủy của Huyền Uyên, sức chống cự của âm cát dị thủy đối với hỏa linh lực càng mạnh.

Tuy nói thủy hỏa bất dung, nhưng làm dị thủy, là một linh vật thuộc tính nước, tự nhiên có thể chống đỡ một hai, hơn nữa còn có ngũ chuyển Thanh Sương đan thêm vào, cho nên trước mắt trạng thái của Sở Chước coi như là có thể.
Theo Sở Chước xâm nhập, chung quanh đã rất ít nhìn thấy người tu luyện.
Đương nhiên, có thể đến đến nơi đây, đều không đơn giản, cho nên Sở Chước hành động càng phát ra cẩn thận.
Đột nhiên cảm giác được cách đó không xa xuất hiện một hơi thở, Sở Chước dừng động tác, muốn tránh đi đã không kịp, hơn nữa nếu như tránh đi mà nói, khả năng sẽ đắc tội đối phương, vì thế Sở Chước đành phải dừng lại.
Thời gian mấy hơi thở, Sở Chước liền nhìn thấy một người tu luyện bay nhanh đến.
Đây là một nam tu thần sắc lạnh lùng, ngũ quan góc cạnh rõ ràng, cực kì anh tuấn.
Nhìn thấy Sở Chước, hắn chợt dừng lại động tác, tay áo trên người đang lưu động hỏa linh lực chung quanh, nhấc lên độ cong xinh đẹp, khe khẽ chậm rãi rũ xuống.

Nam tu liếc nhìn nàng một cái, Sở Chước cảm giác được hơi thở cường đại của đối phương, khi đang muốn thi lễ cúi đầu, đã vượt qua nàng rời khỏi.
Sở Chước im lặng, xem ra đại lục Xích Vân Tinh này cũng không phải người người đều lòng mang ác ý giống đám người Đồ Tứ Nương.
Hoặc là thực lực của nàng thấp đối phương căn bản không xem ở trong mắt, coi thường để ý tới.
Sở Chước nhìn thoáng qua phương hướng nam tu đó rời đi, quyết định không đi cùng con đường với hắn,

nàng chọn một đường đi khác.

Lại đi như thế ước chừng nửa canh giờ, nhìn đến một gốc cây linh thảo gân lá cực mảnh sinh trưởng ở cạnh nham thạch nóng chảy, Sở Chước đang muốn hái xuống, đột nhiên lại là một hơi thở cường hãn xuất hiện.
Sở Chước ngẩng đầu nhìn đi, chỉ thấy một nữ tử mặc váy bạc trắng rìa nạm lan quanh co khúc khuỷu mà đến, trên thân là kiểu dáng lộ vai, lộ ra xương quai xanh khêu gợi, làn váy chỉ đến đùi, dưới thân là một cái quần bó sát người, bó vòng quanh một đôi đùi đẹp thon dài thẳng tắp, tiếp theo là một đôi giày cao gót hệ mang bản dị thế.
Tóm lại, đây là một yêu nữ mỹ mạo ăn mặc cực kì hỏa bạo lại khác thường.
Chân chính về mặt ý nghĩa yêu thú biến hóa nữ yêu.
Đồ Tứ Nương tuy rằng cũng yêu mị đa tình, nhưng cùng so với nữ yêu chân chính này, vẫn khuyết thiếu một loại khí chất yêu mị tận xương.

Yêu nữ nhìn đến Sở Chước, đột nhiên liền dừng lại, sau đó dùng cặp mắt đẹp câu hồn có nhiều hứng thú nhìn nàng, làm cho người ta cảm giác tựa như đang không tự chủ quyến rũ người.
A Chiếu giật giật móng vuốt, quyết định chỉ cần yêu nữ này dám không biết xấu hổ thông đồng nàng dâu nó, nhất định cào nát gương mặt của ả.
Yêu nữ trên dưới đánh giá Sở Chước, cười nói: "Tiểu cô nương này lại thật thú vị, tu vi bậc này cũng dám tới đây, khẳng định là có thứ dựa vào."
Sở Chước chắp tay với nàng: "Đa tạ tiền bối nhắc nhở."
Nghe được nàng nói, yêu nữ che miệng cười khẽ, nói: "Ta cũng không phải là hảo tâm nhắc nhở ngươi." Dien*dan*le*quy*don Chieu#^#Ninh}{|)&@#@

Sở Chước như cũ là bộ dạng vãn bối biết vâng lời, vô cùng cung kính, giống như không dám tùy ý mạo phạm tiền bối.
Mặc kệ lúc trước nam tu nhân loại nọ, hay là nữ yêu không biết nguyên hình này, thực lực đều ở phía trên Nhân Hoàng cảnh.
Hơn nữa yêu nữ này, đời trước Sở Chước nhận thức.
Yêu nữ hỏi: "Đúng rồi, lúc trước ngươi có nhìn đến một người nam nhân đi qua? Bộ dáng của hắn, thoạt nhìn rất lạnh tuấn, bộ dạng thanh tâm quả dục, kỳ thực rất rối loạn ..."
Sở Chước: "...!Gặp được, nhưng mà là ở nửa canh giờ trước."
Yêu nữ nghe nói như thế, nhất thời lộ ra thần sắc cao hứng, một trận làn gió thơm bay tới, đã đi đến trước mặt Sở Chước: "Thấy ở chỗ nào? Mau
.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện