Cùng Trời Với Thú

254: Không Có Biện Pháp Không Bị Nàng Cảm Động


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Sau khi quân cứu viện Vân Tiên Hải gia nhập, chiến sự Tây Lĩnh cao rốt cục có biến hóa, chẳng qua thời gian nửa tháng, đã đuổi đại quân ma nhân ra khỏi Tây Lĩnh cao.
Chân Hỏa thành được bảo vệ!
Đối với kết quả này, Hoa Bồi vô cùng cao hứng, dự tính lại mở tiệc chiêu đãi tất cả người tu luyện tham chiến.
Tinh Sa lại cự tuyệt, tuy rằng Tây Lĩnh cao bảo trụ, nhưng chiến sự địa phương khác đang căng thẳng, bọn họ cũng không thể lơi lỏng, nàng còn muốn dẫn dắt đệ tử Vân Tiên Hải qua đi hỗ trợ.
Nghe được Tinh Sa giải thích, trên mặt Hoa Bồi lộ ra vẻ buồn bã, nói: "Vốn là tưởng đợi chiến sự bên này dừng lại, vui vẻ đoàn tụ với nàng, nào biết..."
Tinh Sa thoáng nhìn thấy tươi cười trên mặt hắn, có chút không được tự nhiên, nghiêm giọng nói: "Ta và ngươi có cái gì có thể tụ? Chớ nói lung tung!"
"Nàng nói lời này không đúng rồi, năm đó khi ta đưa dị hỏa cho nàng, nói rõ còn đây là ký khế ước chi lễ, nàng đã nhận lấy, chúng ta về sau khẳng định là phải kết xuống khế song tu." Hoa Bồi trầm giọng nói.
Khi hắn giận tái mặt, tuy rằng vẫn là cái bộ dạng yêu diễm đó, nhưng một thân khí thế không thể khinh thường, cái loại tính tình cương trực này, làm cho người ta không hiểu liền chỉ có chút hụt hơi.
Tinh Sa: "...!Nói hươu nói vượn."
"Nàng xem, bản thân nàng không đủ sức, nói vậy cũng vẫn luôn nhớ kỹ." Trên mặt Hoa Bồi lộ ra tươi cười một lần nữa.

Tinh Sa liếc cái khinh bỉ với hắn, không quan tâm hắn nữa, xoay người liền đi.
Vừa mới tiến nhập Chân Hỏa thành, Tinh Sa mắt sắc nhìn đến Sở Chước cùng Hỏa Lân trong đám người, trên mặt lộ ra tươi cười sáng ngời, đi vội vàng đi qua các nàng.
"Sở cô nương, Hỏa đạo hữu, xin dừng bước."
Sở Chước và Hỏa Lân quay đầu nhìn qua, cười nói: "Tinh Sa tiên tử, có việc gì thế?"
Tinh Sa nhìn nhìn chung quanh, khắp nơi đều là người tu luyện trở về, không phải chỗ nói chuyện.
Hoa Bồi đi theo nàng tới đây nói: "Không bằng đến Chân Hỏa Cung?"
Tinh Sa trừng mắt liếc hắn một cái, chỉ vào tửu lâu cách đó không xa, nói: "Ta mời mọi người đi chỗ đó uống chén linh tửu."
Nay ma nhân đã lui lại, uống chút rượu thả lỏng cũng không có gì, vì thế Sở Chước và Hỏa Lân rất sảng khoái đáp ứng, đi theo Tinh Sa cùng đi tửu lâu.
Hoa Bồi cười khanh khách theo sau.
Hoa Bồi thân trường bào hoa sắc đích thực là dấu hiệu cá nhân hắn, tiểu nhị tửu lâu không có nhận ra Tinh Sa trước tiên, ngược lại nhận ra Hoa Bồi, vội vàng dọn ra phòng bao lầu hai cho bọn hắn, sau đó bưng ra linh tửu tốt nhất cùng đồ ăn nhắm rượu.
Bốn người rất nhanh liền ngồi xuống.
Đối với Hoa Bồi không thỉnh mà đến, Tinh Sa làm như không thấy, Sở Chước và Hỏa Lân cũng không thể làm như không thấy được, vì thế lên tiếng kêu gọi với hắn.
Hoa Bồi gật đầu với bọn họ, kéo tay áo xách bầu rượu trên bàn lên tự mình rót rượu cho bọn họ.
Ở chung quanh phòng bày ra niệm chú cách âm, Tinh Sa nói: "Ngày đó ở Bạch Thạch sào, còn muốn cảm tạ Sở cô nương cùng Hỏa đạo hữu mấy vị tương trợ, nếu không có mấy vị vạch trần ma nhân, nếu để cho ma nhân đạt được âm mưu,

chỉ sợ hậu quả thiết tưởng không chịu nổi."
Sở Chước cười nói: "Tinh Sa tiên tử không cần như thế, ngày hôm đó cô đã cảm tạ qua.

Huống chi, chúng ta cũng chỉ là vừa mới phát hiện thôi, cũng không làm cái gì."
Tinh Sa liếc nhìn nàng một cái thật sâu, lúc ấy không nghĩ nhiều, sau đó ở trong động phủ, nhìn đến Hỏa Lân xuất ra Trừ Ma đan, Tinh Sa mới tỉnh ngộ lại.

Thế gian nào có nhiều đúng dịp việc như vậy, đúng dịp nhiều lắm chính là cố ý.
Mặc dù không biết Sở Chước vì sao giúp bọn họ, nhưng chỉ cần không phải cùng ma nhân cấu kết, cái khác cũng không quan trọng.
Vì thế Tinh Sa nở nụ cười, tiếp tục nói: "Khi rời khỏi Bạch Thạch sào, vốn là muốn tìm Sở cô nương mọi người nói lời cảm tạ, sau đó vội vã đi để ý chuyện ma nhân khắp nơi, không thể giáp mặt cùng Sở cô nương nói một tiếng.

Lúc ấy ta cùng Hỏa đạo hữu đã nói xong, nếu các ngươi có rảnh, mời các ngươi đi Vân Tiên Hải làm khách, nào biết ma nhân nam hạ, chiến tranh bộc phát, cho tới bây giờ cũng không có thời gian rảnh."
"Không ngại, Tinh Sa tiên tử là người lòng mang chí lớn, ngày sau có thời gian chúng ta lại đi Vân Tiên Hải cũng không muộn." Sở Chước nói lời khách khí.
Tinh Sa bất đắc dĩ nở nụ cười, thở dài: "Chỉ sợ đợi khi có thời gian, Sở cô nương các ngươi đã n không ở đại lục Xích Vân Tinh."
Nghe nói như thế, Hỏa Lân mạnh mẽ nhìn qua, thần sắc lạnh thấu xương.
Sở Chước ngồi ở chỗ kia, trên mặt lộ vẻ tươi cười ôn hòa, như cũ là vẻ không chút hoang mang, giống như không nghe được nàng nói.
Một người một yêu phản ứng, ngược lại làm cho Tinh Sa và Hoa Bồi đều có chút nghi ngờ đăm chiêu, cũng không biết là công phu Sở Chước ẩn tàng rất cao, hay là Hỏa Lân rất không có kinh nghiệm.

Không, phải nói, bị người vạch vấn đề trắng ra như vậy, ít nhiều đều có chút phản ứng đi, nhưng Sở Chước biểu hiện được rất bình tĩnh, giống như Tinh Sa nói chẳng qua là vấn đề đơn giản thời tiết hôm nay tốt.

Điều này làm cho Tinh Sa lại khẳng định, Sở Chước này tuyệt không phải là người bình thường.
Ở dưới hai người chú mục, Sở Chước ôn hòa hỏi: "Không biết Tinh Sa tiên tử có cao kiến gì?"
Tinh Sa xua tay: "Cao kiến thì không có, chẳng qua là muốn hợp tác với Sở cô nương.

Không biết xuyên chiến hạm của Sở cô nương đã sửa xong?"
Sở Chước không nói chuyện, Hỏa Lân lại nhíu mày, nghi hoặc hỏi: "Các ngươi làm sao mà biết?"
Tinh Sa mỉm cười, không trả lời vấn đề này, chỉ là ngồi bên cạnh Hoa Bồi, trên mặt cũng không lộ ra vẻ kinh ngạc.
Hai người phản ứng làm cho trong lòng Hỏa Lân máy động,
.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện