Nghe được Sở Chước nói, Hỏa Lân thần thái bay lên, ngoác miệng, liền đốp đốp chát chát nói cho nàng chuyện bọn họ làm gần đây.
Từ lúc quái vật Xích Thủy Vực chạy đến, khiến cho nước sông Thiên Hà bị ô nhiễm diện tích lớn, cho dù nhóm yêu tu xử lý được kịp lúc, nhưng vẫn có chỗ sơ hở, càng không cần phải nói còn có một chút quái vật trốn nhảy ở bên ngoài, không biết núp ở trong góc nào, khả năng đột nhiên sẽ chạy đến công kích yêu tu qua lại hoặc là thành trong nước, mang đến phiền toái thật lớn cho yêu tu giữa sông Thiên Hà.
Rất nhiều yêu tu không thể không tìm địa bàn khác.
Vì thế liền có yêu tu khi đi ngang qua, đúng lúc nhìn đến Bụi Gai Lâm.
Lúc ấy bởi vì Bích Tầm Châu phản ứng mau, yêu thú trong rừng Bụi Gai đồng lòng hợp lực bố trí kết giới, ngăn cách thuỷ vực trong rừng Bụi Gai cùng ngoại giới, khiến cho hoàn cảnh nơi này vẫn như trước, tự nhiên cũng hấp dẫn một ít yêu tu vừa vặn tìm kiếm địa bàn khắp nơi.
Khi nhóm yêu tu lại đây tranh giành địa bàn, Hỏa Lân đương nhiên không khách khí đánh bọn chúng ra.
Ở trong lòng bọn họ, đây chính là địa bàn lúc trước bé rùa đánh hạ, cho dù về sau bọn họ rời khỏi, cũng sẽ không cho phép bị yêu tùy tiện cướp đi.
Sau khi đánh rời khỏi đây, Hỏa Lân bọn họ phát hiện đám yêu tu đó thế nhưng là có đến đây, còn là hậu đại quý tộc thế lực tương đối lớn nào đó ở Thiên Hà.
Nhưng mà phía sau Hỏa Lân bọn họ nhưng là yêu Bạch Ly Vực Chủ, sẽ sợ bọn họ sao?
Đương nhiên là tiếp tục đánh tới nương bọn chúng cũng nhận không ra.
Vừa đánh xong yêu tu xâm phạm rời khỏi đây, sau đó bọn họ đúng lúc liền gặp được vài bán yêu chạy về Bụi Gai Lâm.
Từ chỗ bán yêu đó, bọn họ nghe nói Kim Hô gặp được phiền toái, đợi khi rõ ràng Kim Hô gặp được phiền toái gì, Hỏa Lân vô cùng có nghĩa khí quyết định đi giúp Kim Hô...!gây sự.
Kim Hô gặp được phiền toái kỳ thực cũng không lớn, gần đây hắn tranh thủ thời gian đi thành tu luyện đất liền một chuyến, muốn thu gom một ít linh thảo đưa cho Mặc Sĩ Thiên Kỳ làm tạ lễ, không nghĩ tới ở trên đường về, hội ngộ đến một nhân tu bị người tu luyện truy giết.
Vì cứu nhân tu nọ, Kim Hô không cẩn thận chọc phải người tu luyện đất liền, đối phương thừa dịp kết giới Thiên Hà chưa đóng lại, giết đến Thiên Hà.
Kim Hô không địch lại, mang theo nhân tu hắn cứu nọ, trốn vào trong một chỗ thuỷ vực.
Trùng hợp có bán yêu đi qua phát hiện, sau đó cuống quít lại đây báo tin.
Hy vọng có ai đó có thể giúp Kim Hô, vốn cá thừa sắc chuẩn bị đi qua, nhưng bị Hỏa Lân bọn họ giành trước.
Nói tới đây, Hỏa Lân bát quái hề hề nói: "Chủ nhân, cô có biết Kim Hô vì sao phải cứu nhân tu nọ không?"
Sở Chước nhìn bộ dạng bát quái của nàng, có chút buồn cười, hơi chút cân nhắc, đoán nói: "Chẳng lẽ người nọ là một trận pháp sư?"
"Ồ? Chủ nhân làm sao mà cô biết?" Hỏa Lân vẻ mặt ngoài ý muốn, ngay cả Huyễn Ngu cùng bé rùa đều nhìn nàng.
Hải Thố, rắn nước, Huyền Ảnh cũng là vẻ mặt ngạc nhiên, chỉ có Bích Tầm Châu bình tĩnh vô cùng, không thấy kinh ngạc, giống như đặt mình ngoài mọi việc, thờ ơ đối với lời bọn họ nói, duy trì hình tượng sang quý lãnh diễm của hắn.
Sở Chước cười cười, nói: "Kim Hô từng nói hắn từng hầu hạ qua một trận pháp sư nhân tu, hơn nữa hắn đối với ảo trận hiểu biết không ít, có thể thấy được lúc trước ở bên người trận pháp kia sư, trận pháp sư đó là thật tâm thực lòng dạy hắn trận pháp, vẫn chưa bởi vì thân phận hắn là bán yêu mà khinh thị hắn.
Cho nên mới có thể làm cho Kim Hô không để ý an nguy, động thân mà cứu người ra."
Kim Hô là một bán yêu rất thông minh lại có đảm lượng, mà vừa uống qua Tứ Tượng đan, giải quyết vấn đề tuổi thọ ngắn ngủi, hắn toàn tâm toàn ý thầm nghĩ thay đổi vận mệnh bán yêu,