Cùng Trời Với Thú

478: Không Được Sung Bái Mù Quáng!


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Về vấn đề này, hai con yêu thú thì lại hiểu rõ.

Chúng nó mở linh trí xong, theo tu vi tăng trưởng, chỉ số thông minh cũng không thấp, mà lại là bá chủ một phương trong Thiểm Kim Lâm, đối với tình huống Thiểm Kim thì ít nhiều cũng có chút hiểu rõ.

Đây là một loại thuật ảnh tùy theo trong Thiểm Kim Lâm.

Chỉ cần là sinh linh muốn đi vào Thiểm Kim Lâm, nếu như có khắc xuống dấu hiệu trên linh mộc ở trong rừng, những dấu hiệu này sẽ theo bọn họ hiện ra một đường, thẳng đến khi bọn họ rời khỏi Thiểm Kim Lâm mới ngừng.

Nghe được chúng nó hồi đáp, một đám người đều là ngạc nhiên.

"Đây là đạo lý gì?" Khúc Sơn Hà vẫn khó hiểu: "Thuật ảnh tùy theo này! Thiểm Kim Lâm chẳng qua là một rừng rậm phổ thông, như thế nào sẽ có loại đặc thù kỳ quái này.

"
Đối với cái này, hai con yêu thú đều không có biện pháp trả lời hắn.


Những người khác cũng cảm thấy càng nghe càng hồ đồ, rõ ràng là đáp án, còn muốn hồ đồ hơn so với không biết đáp án.

Sở Chước như có chút suy nghĩ, chung quanh khi mắt thường không thể nhìn thấu, ảo trận, mê trận, còn có thuật ảnh tùy theo! Xem ra Thiểm Kim Lâm đều không phải là một nơi đơn giản, nếu thực sự có thần mộc, cũng à không kỳ quái.

Nghe xong nàng suy luận, Khúc Sơn Hà trêu chọc nói: "Nếu thực sự tìm ra thần mộc, xem ra chúng ta đi một chuyến này cũng coi như là không tệ.

"
Bích Tầm Châu kỳ quái nói: "Thiểm Kim Lâm kỳ lạ như vậy, nhưng tiếng tăm của nó ở Phạm Tiên Vực dường như cũng không lớn.

" So với một ít hiểm địa khó lường khác cùng với bí cảnh tràn ngập sắc thái thần kỳ, thế cho nên trước khi bọn họ tới đây, có thể thu thập được tin tức cũng không nhiều.

"Hoặc có lẽ là vì nó vẫn luôn không có tiếng tăm gì mà đứng im ở đây, cũng không hiển lộ ra khác thường, thế cho nên người tu luyện không có phát hiện cái gì ở đây thôi.

" Sở Chước suy đoán: "Nếu không có chuyện thần mộc, chỉ sợ không nhiều người chú ý tới nó lắm, lại càng không sẽ không liên hệ mấy chuyện này lại với nhau.

" Dừng lại, nàng cười nói: "Hơn nữa những thứ này chỉ là chúng ta suy đoán, có phải như thế hay không, còn chưa rõ đâu.

"
Nào biết Mặc Sĩ Thiên Kỳ lại nói: "Nếu Sở tỷ đã nói như vậy, vậy nhất định là thật sự.

"
Yêu khác cũng đều gật đầu, tỏ vẻ chủ nhân nói đúng , đối với đầu óc của Sở Chước đó là vô cùng tin phục, nàng nói gì thì chính là cái đó, cho dù cuối cùng không đúng, đó cũng không sao cả, dù sao chủ nhân bọn họ chỉ là đoán thôi.

Khúc Sơn Hà: "! ! " Mù quáng sùng bái là không được!
Kim cương sư cùng hoàng kim mãng xà có tốc độ rất mau, thời gian cũng chỉ hai ngày, liền

đi đến trước liệt cốc bị mê trận vây quanh.


Hai con yêu thú đồng thời dừng lại, kim cương sư cùng hoàng kim mãng xà ô ô với bọn họ, h kêu í hí, nói cái gì cũng không chịu đi tới nữa, bởi vì phía trước này chính là mê trận, rất nhiều yêu thú bị lạc ở trong mê trận, cuối cùng rõ ràng là đói chết.

Sở Chước cũng không khó xử chúng nó, giao linh đan đã nói xong cho chúng nó, cười nói: "Lần này liền vất vả các ngươi, lần sau có việc chúng ta sẽ tìm ngươi.

"
Hai con yêu thú nói thầm vẫn là đừng tìm nha, tìm con yêu thú khác đi, trong Thiểm Kim Lâm còn có rất nhiều yêu thú cao cấp, khoảng cách nơi đây không xa là địa bàn một con mãnh gấu vàng ròng, con gấu đó mới là cừ nhất đấy.

Vì dụng tâm hiểm ác của mình, hai con yêu thú nói thầm một trận cùng Hỏa Lân bọn họ, mới rời khỏi.

"Chúng nó vừa rồi nói cái gì?" Mặc Sĩ Thiên Kỳ tò mò hỏi.

Hỏa Lân cười hớ hớ nói: "Chúng nó nói, ở gần đây có một con gấu vàng ròng rất mạnh, nếu chúng ta có cần, có thể đi tìm nó.

"
Mặc Sĩ Thiên Kỳ nhất thời có chút cạn lời, ngay cả người đơn thuần như hắn cũng hiểu rõ hai con thú đó rõ ràng chính là họa thủy đông dẫn.

Đứng tại trước mê trận, Sở Chước nhìn nhìn, vẫy vẫy với tiểu loli: "Huyễn Ngu, muội đến xem mê trận nơi này, có thể phá giải hay không?"
Tiểu loli dùng mắt thủy yêu tu luyện đồng thuật, tuy rằng còn chưa đạt được trình độ nhìn thấu vô căn cứ như Thanh Mục tộc, nhưng đối với nàng tu tập ảo thuật, phá trận v.


v thì có chỗ tốt thật lớn.

Cho nên loại thời điểm này, khiến cho tiểu loli xuất mã.

Huyễn Ngu quan sát một canh giờ, tay nhỏ nõn nà non mềm nâng huyễn tâm kính, thôi diễn một hồi lâu ở trong huyễn tâm kính, mới nói với Sở Chước: "Chủ nhân, muội có thể thử xem, chỉ là! "
Thấy trên mặt nàng lộ ra vẻ chần chờ, Sở Chước cũng không cho nàng áp lực, cười nói: "Không có việc gì, đầu tiên chúng ta thử chút xem, nếu không được, thì cuối cùng liền bạo lực phá hỏng thôi.

"
Nghe xong, tiểu loli quả nhiên trầm tĩnh lại, nâng huyễn tâm kính trong tay, để cho bọn họ đi theo nàng cùng nhau tiến vào mê trận.

Cái mê trận này tương đối cao thâm hơn cái lúc trước gặp phải, căn bản không thể phá trận bên ngoài, chỉ có thể xâm nhập trong đó, phá chẳng qua
.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện