Bọn họ tốn chút thời gian, đều bắt giữ những ánh sáng thời gian đi qua phiến sương trắng.
Đáng tiếc lực lượng thời gian ẩn chứa trong những ánh sáng thời gian đó cũng không lớn, ẩn chứa thời gian dài nhất cũng chỉ có khoảng trăm năm, không thể thỏa mãn bọn họ yêu cầu.
Phát hiện chung quanh đã không còn ánh sáng thời gian, bọn họ tiếp tục đi tới, tìm kiếm một địa phương dựng dục ánh sáng thời gian.
Ánh sáng thời gian là dựng dục ở trong hành lang gấp khúc thời gian, thành hình ở trong hành lang gấp khúc thời gian, hóa thành quy tắc.
Như vậy một đường đi tới, bọn họ cũng phát hiện quy luật trong đó, càng đi vào trong chỗ sâu, trong hành lang gấp khúc thời gian dựng dục ánh sáng thời gian ẩn chứa lực lượng quy tắc càng lớn, từ mười năm đến một trăm năm, một trăm năm đến năm trăm năm.
Rốt cục, khi bọn hắn đi đến một khu vực, Phong Chiếu từ trong sương trắng bắt ra một sợi ánh sáng thời gian ẩn chứa ngàn năm.
Trong ánh sáng thời gian ngàn năm ẩn chứa lực lượng quy tắc khổng lồ, áp dụng với người tu luyện Thánh Đế cảnh.
Nơi này có ba người Thánh Đế cảnh, Sở Chước cùng Huyền Uyên, Huyễn Ngu.
Tu vi của Sở Chước đã đạt đến Thánh Đế cảnh hậu kỳ, chỉ kém một cước là qua cửa, có thể tấn cấp Hóa Thần, đây vẫn là kết quả nàng cố ý áp chế tu vi không tấn cấp.
Đáng tiếc hiện tại nàng chịu thời gian nguyền rủa, không có biện pháp tu luyện, có thời gian ánh sáng, hiện nay đối với nàng tác dụng cũng không lớn.
Sở Chước đưa sợi ánh sáng thời gian này cho Huyền Uyên, sờ sờ Huyễn Ngu đầu, nói: "Đợi lát nữa sẽ tìm được cái khác, sẽ cho muội."
Huyễn Ngu rất nhu thuận gật đầu.
Có được ánh sáng thời gian, Huyền Uyên luyện hóa ngay tại chỗ, đây cũng là biện pháp thích hợp nhất, dù sao không phải người nào cũng giống như Phong Chiếu, có được pháp khí có thể cất chứa quy tắc.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Phục Khinh Hoa cùng Vu Duệ có chút hâm mộ nhìn Huyền Uyên, một đường kết bạn mà đi này, đó có thể thấy được tình cảm trân trọng của Phong Chiếu và Sở Chước đối với hai đứa nhỏ này, cũng không kỳ quái lúc trước khi Dịch Hoằng Nhã sinh ra tâm tư ác độc như vậy, Phong Chiếu không chấp nhận được nàng ta.
Huyền Uyên tốn thời gian mấy ngày, rốt cục luyện hóa xong sợi ánh sáng thời gian đó, tu vi ẩn ẩn có dấu hiệu đột phá, nhưng mà bởi vì ở trong hành lang gấp khúc thời gian, những người khác còn chờ, nó tạm thời ngăn chặn tu vi, không lựa chọn đột phá ở trong này.
Tiếp theo tiếp tục đi tới.
Có Phong Chiếu ra tay, bọn họ rất nhanh lại tìm được một sợi ánh sáng thời gian ngàn năm, lần này giao cho Huyễn Ngu luyện hóa.
Trong khi đợi Huyễn Ngu luyện hóa, Phong Chiếu trong lúc nhàm chán lại lấy một ít ánh sáng thời gian, đều quăng vào trong pháp khí lưu trữ ánh sáng thời gian, rất có ý tứ đều muốn bắt giữ hết ánh sáng thời gian nhìn thấy chung quanh.
Thẳng đến khi đều bắt giữ xong ngàn năm, bọn họ tiếp tục đi tới.
Hành lang gấp khúc thời gian huyền ảo ngân nga, ánh sáng thời gian giấu ở trong sương trắng, niên đại càng lớn, càng khó tìm được.
Thẳng cho đến khi bọn họ gặp được một sợi ánh sáng thời gian khoảng vạn năm, Phong Chiếu vươn tay bắt lấy.
Trong thời gian ánh sáng vạn năm ẩn chứa quy tắc, có thể cho một người tu luyện Hóa Thần cảnh lĩnh hội được quy tắc thuộc vè Thần Hoàng cảnh.
Nói đến cùng, trong những ánh sáng thời gian này chất chứa quy tắc thời gian, kì thực cũng là một loại ưu ái của thời gian đối với người tu luyện, người tu luyện thọ nguyên có hạn, trước khi chưa thành thần, thọ nguyên của bọn họ là có giới hạn, ở trong thọ nguyên hữu hạn, nếu không thể đột phá, sớm hay muộn cũng sẽ có một ngày hao hết thọ nguyên mà chết.
Nhưng có quy tắc thời gian trong ánh sáng thời gian, bọn họ có thể trước tiên lĩnh ngộ được cảnh giới rất cao cấp, rút ngắn lại thời gian cần tu luyện rất lớn, làm cho người tu luyện có được càng nhiều thời gian đi đột phá.
Đây là ưu ái của thời gian.
Thời gian tuy rằng bá đạo, nhưng ở trong này, cũng từng ưu ái sinh linh tiến vào nơi đây.
Phong Chiếu bắt giữ được ánh sáng thời gian vạn năm, nhìn cũng không liếc mắt nhìn một cái đã quăng nó tiến vào trong pháp khí.
Ánh sáng thời gian vạn năm tuy rằng ít, nhưng cũng không phải không có, Phong Chiếu liên tục bắt giữ được vài sợi ánh sáng thời gian vạn năm, chuẩn bị mang chúng về cho các tiểu đệ Bạch Ly Sơn, đám người Trường Thừa và Kim Ô cũng nên đột phá.
Đương nhiên, hắn không quên để lại cho Sở Chước.
Nhìn hắn dễ dàng thu nhập ánh sáng thời gian vào trong lòng, Vu Duệ cùng Phục Khinh Hoa vô cùng hâm mộ, nhưng trên mặt hai người vẫn chưa dám biểu lộ tí nào.
ChieuNinh:{\|}!@#$ &^* @lequydonD^d^l^q^d
Mãi cho đến khi Phục Khinh Hoa may mắn bắt giữ được một sợi ánh sáng thời gian, hai người theo bản năng nhìn về phía Phong Chiếu.
Phong Chiếu đang lôi kéo Sở Chước nói chuyện, giống như không nhìn đến hai người phản ứng.
Điều này làm cho hai người nháy mắt bình tĩnh trở lại, hiểu rõ Phong Chiếu coi thường phải cướp lấy sợi ánh sáng thời gian từ trong tay bọn họ, thậm chí đối với hành vi bọn họ một đường đi theo, Phong Chiếu chưa bao giờ nói nhiều một câu nào.
Chỉ cần bọn họ không giống như Dịch Hoằng Nhã, tự làm thông minh nhỏ, thì làm một tiền bối, Phong Chiếu vẫn rất là dễ nói chuyện.
Có được ánh sáng thời gian vạn năm, Phục Khinh Hoa lúc này ngồi xuống luyện hóa.
Sở Chước liếc mắt nhìn qua một cái, trong mắt không khỏi lộ ra ý cười.
Tuy rằng giới tu luyện thi hành mạnh hiếp yếu, giết người đoạt bảo là việc nhìn mãi quen mắt, nhưng mà tiền bối có phẩm đức xuất chúng, sẽ không bá đạo đến không cho phép bọn tiểu bối phía dưới ra mặt, có được cơ duyên thích hợp với bọn họ.
Tuy rằng Phong Chiếu bình thường làm việc quả thật kiêu ngạo, nhưng Sở Chước nhận thức hắn đã lâu, sớm biết tính khí bản tính của hắn, là trách nhiệm hắn nên gánh vác thì hắn sẽ không trốn tránh, chỉ cần không chọc tới hắn, những cơ duyên người khác có được, hắn cũng sẽ không chém giết, mâu thuẫn lại chân thật.
Khi Phục Khinh Hoa luyện hóa ánh sáng thời gian, Vu Duệ đã ở phụ cận bắt giữ được một sợi ánh sáng thời gian vạn năm, tiếp theo tiếp tục luyện hóa.
Huyền Uyên cùng Huyễn Ngu đã luyện hóa ánh sáng thời gian bọn họ cần, luyện hóa vạn năm, đối với bọn họ là nói quá sớm, dù sao Phong Chiếu bắt giữ nhiều sợi ánh sáng thời gian vạn năm như vậy, chỉ cần bọn họ có cần, lão đại sẽ không hề không cho.
Cho nên bọn họ cũng không hâm mộ hai người Phục Khinh Hoa.
Bọn họ không để ý đến hai người đang luyện hóa, tiếp tục đi về phía trước.
"Chủ nhân, vị đại năng phi thăng đó thật sự đặt công pháp của hắn ở lại hành lang gấp