Hôm nay là ngày chỉ có cô với Dương Yên quay, Đạm Thai Thịnh không phải quay.
Vừa lúc trong khoảng thời gian này Đạm Thai Thịnh hơi bận, buổi sáng hôm nay cũng nhắn tin với cô bảo sẽ không đến đây.
“Diệu Ny, tôi có thể gọi cậu là Diệu Ny chứ?”
Dương Yên đi đến bên cạnh Ngô Diệu Ny, bắt đầu lời mở đầu của Bạch Liên hoa.
Ngô Diệu Ny nhìn Dương Yên đã ngồi bên cạnh cô rồi, trầm mặc không nói.
Thấy thế, Dương Yên cũng không tức giận, lẩm bẩm: “Cậu đang quen với anh Đạm sao?” Thấy Ngô Diệu Ny vẫn chưa nói gì như trước, sau đó lại bắt đầu tự biên tự diễn nói: “Tôi rất hâm mộ cậu đó, cậu không biết rằng từ khi tôi xem bộ phim đầu tiên của anh ấy, tôi đã là fan của anh ấy, sau đó ba nuôi ……”
Đại khái là cảm thấy nói nhiều như vậy nhưng hình như đã nhận ra thái độ xa cách của Ngô Diệu Ny, Dương Yên luôn giả bộ như Bạch Liên hoa cảm thấy đã nên có hành động, trong ánh mắt lấp lánh ánh nước:
“Có phải tôi làm phiền cô không, thật xin lỗi, nếu tôi đã làm phiền cậu, cho tôi giải thích.”
“Không -”. Có việc gì………
Ngô Diệu Ny vốn muốn nói không có việc gì, dù sao cô cũng không nghe được bao nhiêu, vừa rồi cô luôn cân nhắc nên làm như thế nào để đạt được mức full giá trị hảo cảm của Hàng Trình, nhưng nói còn chưa nói xong, thì nghe được một giọng nói hùng hùng hổ hổ truyền đến chỗ cô:
“Chị, sao chị lại làm bắt nạt Dương Yên ? Em đã nói bao nhiêu lần, chị đừng gây chuyện với cô ấy, sự việc lần trước là em hiểu lầm Dương Yên, bây giờ chúng em đã tốt đẹp rồi.”
Ngô Thủ Ích ôm Dương Yên vào trong lòng, bảo vệ Dương Yên như con gà mái bảo vệ con gà con, vẻ mặt cảnh giác nhìn Ngô Diệu Ny.
“Thủ Ích, chị anh không làm khó em, là em, nguyên nhân là do em.”
Dương Yên kéo kéo tay áo Ngô Thủ Ích nói.
Nghe cô ta nói xong, đôi mắt Ngô Thủ Ích nhìn Ngô Diệu Ny trở nên vô cùng đau đớn, giống như Ngô Diệu Ny đã làm việc gì không thể tha thứ: “Chị, chị xem xem, Dương Yên còn giải thích thay chị, sao chị càng ngày càng trở nên không thể nói lý như vậy, em đột nhiên cảm thấy chúng ta càng ngày càng xa cách.”
Sau đó cúi đầu nhìn Dương Yên ở trong lòng, thật cẩn thận kiểm tra toàn thân trên dưới cô nàng xem có dấu vết bị Ngô Diệu Ny bắt nạt hay không.
[Người chơi, lựa chọn của cô quả nhiên là chính xác.]
Nhìn Ngô Thủ Ích như vậy, ngay cả hệ thống cũng có chút khinh bỉ, não tàn không đáng sợ, đáng sợ là não tàn mà ý chí kiên định.
Ngô Diệu Ny cũng lần đầu tiên có cảm giác đặc biệt vô lực, có chút bất đắc dĩ nói với hệ thống :
“Cặp đôi này kẻ xướng người hoạ, làm cho tôi có không thế chen vào một chút nào nha~”
[Ha ha, nghe giọng điệu này của cô, giống như là nhận thua bọn họ nhỉ.]
Đột nhiên hệ thống nói với Ngô Diệu Ny:
[Người chơi chú ý, cảm xúc của nam xứng đang dao động, tôi cảm giác được.]
Ngô Diệu Ny gật gật đầu, đương nhiên cô không ngốc, nhiều ánh mắt nhìn như vậy, nếu cô giống như người đàn bà chanh chua xông lên lý luận, có lý cũng trở thành không có lý.
“Đúng rồi, hệ thống, lần trước có bộ mặt điềm đạm đáng yêu, người ngoài sẽ nhìn thấy ấy? Trang bị cho tôi.”
Đối phương giả bộ đáng thương, cô cũng sẽ làm, cô là người chơi chính tông của hệ thống cơ mà.
[Xét thấy cô hợp tác với ta lâu như vậy rồi, bản hệ thống sẽ mở ra cho cô.]
Khó có khi hệ thống hào phóng như thế, bình thường đều là vắt cổ chày ra nước.
Thay đổi thành điềm đạm đáng yêu, vẻ mặt của Ngô Diệu Ny với Dương Yên không phải là cùng một cấp bậc, cô dùng cặp mắt tràn đầy bi thương buồn bã nhìn em trai nhà mình.
Làm cho lời nói thầm oán đã chuẩn bị nói của Ngô Thủ Ích bị nghẹn lại.
Thật sự là mình hiểu lầm chị sao? Trong lòng hắn bắt đầu dao động.
“Đầu cậu hôm nay bị làm sao vậy, không nghe thấy Dương Yên nói chuyện này không liên quan với Ngô Diệu Ny sao? Còn ở bên này ra oai, còn cô nữa, không biết có phải thay đổi thành một người khác hay không mà khí thế bức người trước kia đi đâu rồi, lại đây.”
Bạch Hàng Trình nói xong cũng không biết sao lại thế này, không tiếng động rên một tiếng, nhìn Ngô Diệu Ny điềm đạm đáng yêu thế nào cũng cảm thấy không thoải mái, ngày thường bắt nạt cô thì không cảm thấy, nhưng nếu nhìn thấy người khác bắt nạt cô, hắn nhìn không vừa mắt.
Vì thế, đầu óc còn chưa quyết định, bản thân hắn đã quyết định thay hắn, ném cái gì đó trên tay cho Ngô Diệu Ny, sau đó đem cô cách xa đôi nam nữ này.
Thấy Ngô Diệu Ny bị lôi đi, Dương Yên trên mặt ghen tị, nhưng lập tức thu vào đáy mắt, sắc mặt vẫn trắng như trước, nhỏ giọng nói nhỏ nhẹ với Ngô Thủ Ích: “Thủ Ích, thật sự không liên quan đến chị anh, tuy rằng cô ấy khó gần, có bộ dạng hung hăng, nhưng cô ấy không có nói năng khó xử tôi, thật đấy.”
Hắn đã sớm quên biểu tình vừa rồi của Ngô Diệu Ny, nhìn Dương Yên đang thương tâm trong lòng mình như thế, Ngô Thủ Ích lập tức an ủi:
“Dương Yên, em đừng giải thích thay chị ấy, chị của anh bị người trong nhà làm hư, luôn luôn không lễ phép với người khác, việc này anh biết mà, nếu đã đắc tội em, anh xin lỗi em thay chị ấy, lúc về anh sẽ kêu mợ quản chị ấy.”
Ngô Diệu Ny chuyện làm nhiều tội ác tày trời, Ngô Thủ Ích giải thích với Dương Yên.
“Ừm, Thủ Ích cám ơn anh.”
Ngô Diệu Ny bị Bạch Hàng Trình kéo ra ngoài, không khỏi tò mò Bạch Hàng Trình mang cô đi đâu.
“Anh, anh, mang tôi đi đâu?”
Ngô Diệu Ny nuốt nước miếng, có chút thở hổn hển nói.
Tuy rằng dáng người cô so với con gái có thể xem như thon thả cao ráo, nhưng so với Bạch Hàng Trình 1m90 trước mắt, thực sự không tính là cái gì, Bạch Hàng Trình đi nhanh về phía trước, Ngô Diệu Ny chỉ có thể chạy chậm để đuổi kịp.
Bạch Hàng Trình dừng bước chân lại giải thích:
“Nơi này có trận đấu đua ngựa, tuy rằng có hơi nhỏ, nhưng tôi cảm thấy cũng không tệ lắm, đi qua nhìn xem.”
Hắn không thích tiếp xúc với người khác lắm, cho nên lúc đi đường cũng không để ý đến việc bước chân của Ngô Diệu Ny không đuổi kịp, thấy cô có chút suyễn, mới biết chỉ có hắn đi ở phía trước, ở quãng đường kế tiếp, kéo bàn tay nhỏ bé mịn màng của Ngô Diệu Ny, bước đi chậm rãi.
Đến gần bên ngoài trường đua ngựa, trên đường bắt đầu có người cưỡi ngựa vào trường đua, Bạch Hàng Trình kéo Ngô Diệu Ny cẩn thận tránh đi.
Vì để Ngô Diệu Ny không bị người bên ngoài va vào, Bạch Hàng Trình để Ngô Diệu Ny dựa sát vào tường.
Đại khái là Bạch Hàng Trình chỉ lo Ngô Diệu Ny ở bên này, không chú ý tình huống bên cạnh.
Phía sau có một du khách cưỡi ngựa nghiêng ngả lảo đảo đi từ phía trước lại đây.
Ngô Diệu Ny vừa vặn quay đầu, mắt thấy ngựa đi về phía Bạch Hàng Trình bên này, dùng lực lôi kéo, đem kéo Bạch Hàng Trình vào vạch, ngoài miệng hô lớn: “Cẩn thận.”
Trọng lượng của Bạch Hàng Trình không thể so với nữ sinh, Ngô Diệu Ny lôi kéo như vậy, căn bản không có cách nào khác đứng vững, mắt thấy Bạch Hàng Trình sẽ ngã về phía chính mình, cũng may phía sau là tường, Ngô Diệu Ny lôi kéo Bạch Hàng Trình như vậy, biến thành hai tay Bạch Hàng Trình nằm ở hai bên sườn Ngô Diệu Ny, hai người bốn mắt nhìn nhau.
Bạch Hàng Trình chưa từng dựa vào gần nữ sinh như vậy, tất nhiên không biết thân thể nữ sinh mềm mại như vậy, làn da trên mặt nhẵn nhụi như vậy.
Hiện tại khoảng cách gần như vậy, tất nhiên sẽ cẩn thận quan sát.
Mà môi Ngô Diệu Ny bởi vì vừa rồi hô to mà hơi hơi mở ra, miệng hình thành một động tác hôn.
Hầu kết Bạch Hàng Trình trượt lên xuống, hai mắt nhìn chằm chằm môi Ngô Diệu Ny, cúi đầu xuống.
Đột nhiên, Ngô Diệu Ny gãi gãi tóc.
Nhất thời hiện trường có chút xấu hổ.
Ngô Diệu Ny rút bàn tay còn bị Bạch Hàng Trình cầm lấy nói: “Ngựa đã đi rồi, anh có thể buông tay.”
Giọng nói nhẹ nhàng dịu dàng, làm trái tim Bạch Hàng Trình hơi hơi nhộn nhạo.
[Đinh! Chúc mừng người chơi, giá trị hảo cảm của nam xứng với tăng 10%, hiện tại là 45%.]
Bạch Hàng Trình bị giọng nói của Ngô Diệu Ny làm cho hoàn hồn, phát hiện hai người vẫn còn duy trì tư thế ái muội, vội vàng buông tay ra, giả bộ ho khan vài tiếng sau cúi đầu nói: “Thật xin lỗi.”
Ngô Diệu Ny vội vàng thu bàn tay nhỏ bé của mình lại.
Lập tức trong tay Bạch Hàng Trình trở nên trống trơn, trong lòng đột nhiên có chút thất vọng.
Vì đánh vỡ không khí có chút xấu hổ, Bạch Hàng Trình lễ phép nói:
“Vừa rồi cám ơn cô!”
“Không cần khách khí, vừa rồi anh cũng giúp tôi.”
Ngô Diệu Ny cười trả lời.
Có lẽ là do hoa mắt, vậy mà cô lại thấy lỗ tai Bạch Hàng Trình hơi hơi đỏ lên.
Trong trường đua, Bạch Hàng Trình căn bản không có tâm tư nhìn đua ngựa, đôi mắt vẫn vụng trộm quan sát Ngô Diệu Ny, thấy cô quay đầu, lại giống như không có việc gì đưa mắt nhìn bên cạnh, sau đó thừa dịp cô không chú ý, lại bắt đầu nhìn mặt cô.
[Đinh! Chúc mừng người chơi, giá trị hảo cảm của nam xứng với tăng lên 10%, hiện tại là 55%.”
———-Thư phòng————
“Diệu Ny, đến đây, nhìn xem tiến cảnh phát triển bộ phim này.”
Ngô ba ba vẫy tay với Ngô Diệu Ny.
Ngô Diệu Ny nhìn thoáng qua kịch bản trên bàn.
Là kịch bản cổ trang, cô nhớ rõ chính là bộ phim này đã chính thức củng cố địa vị của Dương Yên trong giới giải trí, thành công trở thành ngôi sao hạng nhất của Ngô thị, nhưng cũng bởi vì này bộ kịch, làm cho Ngô thị phải ra hầu quan tòa, bởi vì có đề cập đến vấn đề sao chép. Liên tiếp làm cho cổ phiếu Ngô thị xuống dốc không phanh, mà Dương Yên sau đó lựa chọn giải trừ hợp đồng, rời