Translator: Nguyetmai
Trận đấu của Đại học Tài Chính, kết thúc nhanh hơn hai trận đấu trước đó.
Kim Ân Tĩnh thể hiện xuất sắc, làm cho lịch trình của cả giải đấu bước vào hồi kết sớm hơn dự kiến.
May sao trận đấu thứ tư cũng là trận đấu cuối cùng của vòng đấu loại trực tiếp, thực lực của hai đội tham gia cân bằng, đấu qua đấu lại, ngang tài ngang sức, khó phân thắng bại. Họ đấu đủ ba hiệp, kéo dài thời gian thêm khoảng một tiếng.
Cuối cùng, trận đấu hôm nay kết thúc, chọn ra top bốn đội tham gia vòng bán kết.
Đại học Giang Thành, Đại học Tân Chử, Đại học Tài Chính, và một đội đá gà đá vịt nào đó.
Theo quy tắc đề ra, trong bốn đội này, ngày mai sẽ chỉ có ba đội được quyền thăng cấp vào vòng chung kết.
Cho nên…
Thật ra áp lực cũng không lớn lắm.
Đại học Giang Thành xưa nay vốn là đội mạnh có tiếng, thực lực chắc chắn, cựu ứng cử viên sáng giá cho chức vô địch, cựu quán quân liên tiếp…
Tại sao lại thêm từ "cựu"?
Bởi vì hiện tại đã có một đội tài năng hơn là Đại học Tài Chính!
Cả đội toàn là gái xinh, lại có Pokemon cấp huấn luyện viên, vừa sở hữu nhan sắc vừa có cả thực lực, đây mới chính là ứng cử viên sáng giá giành chức vô địch trong thời điểm hiện tại.
Còn về Đại học Tân Chử …
Tuy trước đó thực lực bọn họ thể hiện quả thật khiến người ta bất ngờ, cảm giác họ sẽ là một đội tuyển hạt giống đầy tiềm năng, có đủ thực lực để cạnh tranh với Đại học Giang Thành.
Nhưng đến khi con Pokemon cấp huấn luyện viên của Đại học Tài Chính xuất hiện, đã ngay lập tức che lấp hào quang của bọn họ, từ hạt giống biến thành hạt lép.
Ở vòng bán kết sẽ chọn ra top ba trong bốn đội.
Ngoài ba đội này ra, chỉ cần liếc mắt qua cũng biết đội nào sẽ bị loại.
Xế chiều.
Khi trận đấu kết thúc, khán giả đều đồng loạt ra về.
Giới truyền thông và phóng viên như một bầy ong bao vây tuyển thủ bên phía Đại học Tài Chính, từng chiếc micro chỉ hận không thể nhét thẳng vào miệng Kim Ân Tĩnh.
Lần đầu tiên có Pokemon cấp huấn luyện viên xuất hiện trong giải đấu của các trường đại học và cao đẳng, đây đúng là một tin ăn khách.
So với sự ồn ào náo nhiệt bên phía Đại học Tài Chính, bầu không khí bao trùm lên Đại học Giang Thành và nhóm Lâm Châu bên này lại có vẻ buồn tẻ và quạnh quẽ hơn nhiều.
Nhưng không bị đám truyền thông đó quấy nhiễu cũng tốt, có thể về sớm để nghỉ ngơi.
Một đêm yên ắng.
Ngày hôm sau, khi trời vừa sáng.
Lâm Châu đã nhận được một cuộc điện thoại do An Khả gọi đến.
"A lô, tôi đến Giang Thành rồi, khách sạn của các cậu ở đâu vậy? Gửi định vị cho tôi đi."
Lâm Châu nghe điện thoại xong không khỏi ngơ ngẩn.
Sao đột nhiên An Khả lại đến Giang Thành?
"Cô đến Giang Thành làm gì?"
"Dĩ nhiên là đưa đồ đến cho cậu, tôi vốn định gửi qua đường bưu điện, nhưng đúng lúc phải đến Giang Thành tham gia một buổi tọa đàm của đào tạo viên, cho nên tôi đi thẳng đến đây luôn cho nhanh."
"...Cô đang ở đâu vậy, tôi đến đón cô."
"Tôi đang ở gần cung thể thao Dân Lập, tôi nhớ là các cậu thi đấu ở đây phải không?"
"Cô đứng đó chờ một chút, tôi sẽ qua ngay."
Lâm Châu bảo An Khả đứng chờ ở đó trước, sau đó cậu sửa soạn một chút rồi mau chóng đi từ khách sạn tới điểm hẹn.
Khách sạn nơi cậu ở cách cung thể thao khá gần nên đi đường cũng không tốn nhiều thời gian.
Chẳng mấy chốc Lâm Châu đã xuất hiện trước cổng cung thể thao, gặp được An Khả và Smeargle đang đứng đợi bên ngoài.
"Tôi vốn định vào trong tham quan một chút, ai dè bảo vệ nói không có giấy chứng nhận thì không được vào nên bị chặn ngay từ cổng."
An Khả nhí nhảnh lè lưỡi nói.
Hiện giờ đang trong thời gian diễn ra cuộc thi thành phố nên các biện pháp an ninh được thực thi tương đối nghiêm ngặt.
"Tôi có thẻ tuyển thủ, tôi nói với bảo vệ là được thôi."
Lâm Châu bước lên phía trước nói chuyện với bảo vệ một lúc. Sau khi nhận được sự đồng ý, cậu và An Khả cùng đi vào cung thể thao.
Bấy giờ đang là buổi sáng, trận đấu đến chiều mới tiến hành nên bên trong cung thể thao chỉ có lác đác vài người qua lại.
Phần lớn đều là nhân viên làm việc và tuyển thủ mượn sân đấu để luyện tập.
Ở tầng dưới cùng của cung thể thao có vài căn phòng huấn luyện cá nhân.
Trong phòng huấn luyện có sân bãi và một số dụng cụ huấn luyện, đều đã được xử lý gia cố chuyên nghiệp để cho Pokemon sử dụng, rất bền và chắc chắn.
Lâm Châu ném Pokeball ra ngoài, ánh sáng trắng chợt lóe lên.
Cáo Lửa xuất hiện trong phòng huấn luyện.
Đồng thời, năng lượng nén dày đặc tràn ra, bỗng chốc lan tỏa khắp phòng.
Không ngờ rằng luồng năng lượng nén này lại ngang ngửa so với con Marshtomp cấp huấn luyện viên của Kim Ân Tĩnh hôm qua.
Chỉ có điều, hiện tại Cáo Lửa của Lâm Châu vẫn chưa đột phá đến cấp huấn luyện viên.
Năng lượng nén vốn nhờ vào việc tích lũy năng lượng trong cơ thể Pokemon, tích lũy đến một mức độ nhất định sẽ thể hiện ra ngoài.
Chuyện này cũng giống với việc sắt nung nóng sẽ biến thành màu đỏ. Khi nhiệt độ đạt chuẩn, tự nhiên sắt sẽ biến thành màu đỏ. Cho nên khi Pokemon nhiều năng lượng ắt sẽ
xuất hiện năng lượng nén.
Tuy hiện giờ Cáo Lửa vẫn chưa đột phá, nhưng lượng tích trữ năng lượng trong cơ thể nó lại không kém gì Pokemon cấp huấn luyện viên.
Cho dù bây giờ bảo Cáo Lửa đối đầu với con Marshtomp cấp huấn luyện viên của Kim Ân Tĩnh, cũng không có gì phải sợ.
Đây chính là tác dụng của việc dồn nén năng lượng mà thành, nó có thể giúp cho Cáo Lửa sở hữu cường độ năng lượng vượt lên trên cấp bậc của nó!
Song, không phải tất cả Pokemon đều có thể dồn nén năng lượng, việc này có liên quan đến khả năng thiên bẩm của bản thân con Pokemon và lượng tài nguyên đầu tư vào việc đào tạo chúng.
Đầu tiên, không phải tất cả mọi người đều có thể nuôi dưỡng Pokemon như Lâm Châu. Trong thời gian một tháng, có thể lấy ra mấy triệu, thậm chí sử dụng cả quả thần kỳ đáng giá mấy chục triệu chỉ để đào tạo một con Pokemon. Đây chính xác là một khoản đầu tư khổng lồ.
Tiếp đó, cho dù có lấy được nhiều tài nguyên như vậy để đập vào người thì trong thời gian ngắn như vậy, bản thân Pokemon có thể hấp thụ được hay không lại là chuyện khác!
Vì Cáo Lửa có thời gian rèn luyện lâu hơn những con Pokemon khác, cho nên mới có thể sinh trưởng phát triển nhanh như vậy.
Nếu đổi lại là một con Pokemon thông thường, có cho nó thời gian một đến hai năm, cũng chưa chắc có thể hấp thụ nhiều tài nguyên như thế.
An Khả tiến lên phía trước, lấy ra một hộp nhỏ đặt vào tay Lâm Châu.
"Đây là viên thần kỳ."
Lâm Châu vừa mở hộp ra, đã thấy bên trong có một viên thần kỳ to cỡ nắp chai, toàn thân phát ra màu xanh huỳnh quang, long lanh óng ánh.
Viên thần kỳ này được cô đọng từ những tinh hoa năng lượng của quả thần kỳ, cho nên tính tới thời điểm hiện tại nó là tài nguyên đào tạo có độ tinh khiết cao nhất có thể tìm ra.
Đương nhiên, giá cả không rẻ chút nào.
"Cứ trực tiếp cho Cáo Lửa ăn là được sao?"
Lâm Châu quay sang hỏi An Khả đứng kế bên.
"Đút cho nó ăn là được…"
An Khả gật đầu.
Lâm Châu cầm lấy viên thần kỳ, đút cho Cáo Lửa.
Bé con nhìn chằm chằm vào viên thần kỳ trước mặt với đôi mắt sáng rực, không ngừng ngoe nguẩy cái đuôi tỏ vẻ hưng phấn, rõ ràng nó cũng biết đây là đồ tốt.
Viên năng lượng đã đến bên miệng nó.
Ngoạm một miếng!
Mấy chục triệu đi tong…
Đứa nhỏ phồng m á ngấu nghiến viên thần kỳ, sau đó nuốt ực một phát để nó trôi xuống bụng, cuối cùng thè lưỡi liếm quanh mép, tỏ vẻ chưa thỏa mãn lắm.
Lâm Châu chờ một lúc, nhưng không thấy Cáo Lửa có phản ứng gì, chắc không phải là…
Ăn một viên thần kỳ năng lượng tinh khiết như vậy, không thể nào im ắng thế được.
Lâm Châu quỳ xuống, quan sát Cáo Lửa nhưng không nhận thấy biểu hiện gì bất thường, đang lúc định cất tiếng hỏi...
Đột nhiên!
"Rầm! Binh! Kít…"
Lâm Châu bỗng nghe thấy tiếng thủy tinh vỡ vụn, xen lẫn tiếng sắt thép bị bóp nát vô cùng khủng khiếp vang lên bên tai!
Lâm Châu nhận thấy điều bất thường bèn ngẩng đầu lên.
Lúc này toàn bộ gương treo tường trong phòng huấn luyện đều đồng loạt vỡ vụn, trên mặt tường có những vết nứt lan rộng như mạng nhện chằng chịt, các dụng cụ luyện tập bằng kim loại bị biến dạng khủng khiếp, đến tạ tay cũng bị bóp méo tới mức chẳng khác gì bánh quẩy.
Cả phòng huấn luyện như bị một sức mạnh vô hình nào đó hung hãn càn quét, đang dần đổ nát và tan hoang hết cả.
Chuyện gì xảy ra vậy?!
Lâm Châu kinh ngạc nghi ngờ, trong lòng vừa dâng nỗi nghi vẫn thì trước mắt bỗng nhòe đi.
Tất cả mọi thứ xung quanh đều đột ngột biến mất, trong phòng huấn luyện vẫn ngăn nắp gọn gàng như cũ, không hề đổ nát giống vừa rồi.
Mọi chuyện vừa mới xảy ra phảng phất chỉ là ảo giác.
Lâm Châu cúi đầu nhìn Cáo Lửa, trong lòng hiểu rõ đây không phải ảo giác, có lẽ đây là…
"Future Sight phiên bản video ngắn?"