Translator: Nguyetmai
Nửa tháng trước.
Trong sân vườn Yumura Tokiwa, thuộc thành phố Kofu, tỉnh Yamanashi nằm phía Đông Kyoto của vùng Kinki, Nhật Bản.
Nhà Fujiwara.
Một thanh niên có vẻ ngoài giống Fujiwara Sakura đến tám chín phần, làn da trắng muốt, dáng người mảnh khảnh, toàn thân trên dưới đều để lộ thiên bẩm giả gái.
Lúc này đang nổi cáu trước mặt Fujiwara Sakura.
"Chị có phải là chị của em không! Chỉ tiêu đánh giá nội bộ năm nay rõ ràng nhà mình dành cho em! Chị lại mang đi cho người khác?!"
Fujiwara Tetsuya.
Trong suốt mười lăm năm sống dưới sự lạm dụng uy quyền của chị gái, đây là lần đầu tiên cậu ta dám lớn tiếng gào thét với chị gái.
Tuy dũng khí của cậu ta rất đáng khen ngợi, nhưng lại không có chút tác dụng nào.
Fujiwara Sakura ngồi quỳ trên nệm vải, tay bưng chén trà, ánh mắt hướng nhìn ra băng ghế ngoài vườn ngắm Umbreon và Murkrow đang vui đùa, căn bản không thèm để ý đến Fujiwara Tetsuya.
Lúc còn nhỏ, Fujiwara thường xuyên không có việc gì, thích "dạy dỗ" em trai một trận để thả lỏng tâm tình.
Có điều, tẩn một bao cát suốt mười mấy năm, cô ta cũng không còn thấy thú vị nữa.
Ngoài ra, việc mà Tetsuya nhắc đến chính là việc cô ta dùng cuốn Pokedex – chỉ tiêu đánh giá nội bộ năm nay của cậu ta mang cho Lâm Châu để đổi lấy đá tiến hóa Mega.
Thời điểm Tetsuya tìm cô ta để lấy Pokedex, cô ta đã giấu nhẹm chuyện hòn Key Stone, chỉ nói là tặng Pokedex cho một người bạn Trung Quốc mà mình quen biết.
Dù sao, chuyện cô ta để vuột Key Stone vào tay tộc Ngự Long, còn bị người của họ dạy dỗ một trận, vốn chẳng vẻ vang gì.
Cô ta không thể mang ra nói với người khác, ít nhất trước khi lấy lại mặt mũi, cô ta không muốn người khác biết được chuyện mình bị ăn đòn.
Tư cách đánh giá nội bộ hằng năm đều có, muộn một hai năm cũng chẳng ảnh hưởng cái gì.
Đối với những gia đình quyền thế của Liên Minh mà nói, mối quan hệ đều nằm ở đây. Tư cách huấn luyện viên thực chất chỉ là một hình thức, thực lực và địa vị mới áp dụng vào thực tế.
Thi sớm thi muộn chẳng qua chỉ để mang vào lớp khoe khoang với đám bạn học cùng lớp, có khác gì giành được giải cuộc thi Olympic đâu.
Fujiwara Sakura vốn không để ý.
Ai ngờ, Tetsuya vừa nghe chỉ tiêu của cậu ta đã bị cô tặng cho người khác bèn lập tức nổi điên.
Thực sự bởi vì thằng nhóc đến thời kỳ nổi loạn sao?
Trẻ con đến thời kỳ nổi loạn mà không nghe lời thì phải làm sao, quá nửa là chiều theo, bằng không thử tẩn vài trận xem sao...
Fujiwara Sakura suy nghĩ, ngước mắt lên nhìn cậu em trai bên cạnh, đôi mắt vô ý để lộ ánh nhìn nguy hiểm.
Fujiwara Tetsuya toàn thân run lẩy bẩy, nhiều năm thê thảm chịu đòn tàn nhẫn từ bà chị đã tạo cho cậu ta một trực giác ứng biến hơn người.
Chỉ cần bà chị vừa nhíu mắt, cậu ta đã biết giờ mình chắc chắn đang mò mẫm bên mép tìm đường chết.
Fujiwara Tetsuya cắn răng, hiểu rõ hôm nay không thể tiếp tục nói nữa, bằng không sẽ bị ăn đòn.
Gia phong của nhà Fujiwara là như vậy, nắm đấm hữu dụng hơn miệng lưỡi nhiều.
Cậu ta không dám động vào bà chị xúi quẩy này, vội vàng chuồn đi không nói một lời.
Fujiwara Tetsuya trở về phòng của mình, ngồi lì một chỗ, cứ nghĩ đến là lại tức giận vô cùng.
Năm nay cậu ta đã nói trước với các bạn học, cậu ta sẽ lấy được tư cách huấn luyện viên ở tuổi mười lăm cho họ xem.
Bên phía ba cũng sẽ thừa nhận thực lực của cậu ta, hoặc sẽ cho phép cậu bắt đầu đào tạo con Pokemon đầu tiên của mình.
Kết quả, ai có thể ngờ được bà chị gái lại mang chỉ tiêu của cậu tặng cho người khác!
Rốt cuộc người tên Lâm Châu kia chui lên từ đâu vậy, sao cậu ta chưa nghe qua bao giờ? Dựa vào đâu mà có thể cướp mất chỉ tiêu của cậu ta chứ.
Tính cách bà chị thế nào, cậu ta là người hiểu rõ nhất, chị ấy có thể tự dưng tùy tiện tặng đồ cho người khác sao? Ngoại trừ…
Phản ứng đầu tiên của Fujiwara Tetsuya chính là, phen này bà chị đang nuôi trai ở bên ngoài thật rồi!
Đáng ghét quá! Đúng là đáng ghét!
Gã trai bao này lại dám cướp chỉ tiêu của mình!
Không được!
Nhịn nhất thời càng nghĩ càng tức, lùi một bước càng ngẫm càng thiệt!
Fujiwara Tetsuya cảm thấy bản thân cần phải hành động.
Cậu lập tức gửi tin nhắn cho tên tay sai giỏi nhất của mình. Dù sao, cậu ta cũng là thiếu gia nhà Fujiwara, xung quanh vẫn có mấy kẻ nịnh hót, nếu không chẳng còn mặt mũi nào nữa.
Không lâu sau, một tên béo ú tròn trùng trục chạy đến, thoạt trông rất trẻ, có lẽ xấp xỉ bằng tuổi Tetsuya.
Cũng đúng.
Việc của trẻ con nào có thể để người lớn tham gia được, người mà cậu ta tìm đến bàn bạc cũng chỉ có đám trẻ con cùng tuổi mà thôi.
Fujiwara cũng kể lại sự việc cho Nhóc Mập.
Nhóc Mập lên mạng thử tra giúp cậu ta, ai ngờ lại tìm được một bài báo có liên quan thật.
"Lâm Châu, Đại học Tân Chử, MVP quán quân cuộc thi thể thao Pokemon cấp thành phố tỉnh Nam Giang… là người này sao?"
Nhóc Mập chỉ vào bức ảnh trong bài báo.
"Quả thật trước đó chị tớ trở về từ Tân Chử, người này tên là Lâm Châu, có lẽ tuổi tác cũng tầm đấy, chắc không sai đâu, chắc chắn là anh ta!"
Fujiwara Tetsuya cũng nhìn bức ảnh của Lâm Châu, nghiến răng nghiến lợi.
Tuy cậu ta chưa từng gặp Lâm Châu, cũng không thể khẳng định hoàn toàn, nhưng trực giác mách bảo cậu ta rằng bên trong nhiều nhân tố liên quan như vậy, tám phần chính là người này.
"Cậu định làm thế nào?"
"Còn làm thế nào nữa! Tìm người xử anh ta, trùm bao tải! Đánh đến hôn mê! Thế nào cũng được!"
Fujiwara Tetsuya trèo lên giường với lấy điện thoại, để lộ đôi chân thon dài, trắng muốt và đường cong bên hông vểnh lên, Nhóc Mập nhìn vậy không khỏi đỏ mặt.
Fujiwara Tetsuya cầm điện thoại lên và mở một group chat có tên "Nơi hội tụ những nam thanh niên xuất sắc của Liên Minh Đông Á."
Lúc đầu group
chat này do mấy gã thanh niên nhàm chán nào đó thuộc những gia đình quyền thế trong Liên Minh tạo ra, sau này càng lúc càng phát triển và trở thành một nhóm kết bạn giữa con cháu gia đình quyền thế.
Về cơ bản, các nam "thanh niên anh tuấn" thế hệ mới của những gia đình quyền thế trong Liên Minh đều được thêm vào nhóm này, nghe nói bên phái nữ cũng có một nhóm tương tự như vậy.
Fujiwara Tetsuya ở trong nhóm cũng rất vui vẻ, bởi cậu ta có một người chị gái vô cùng ưu tú, được rất nhiều người trong nhóm theo đuổi.
"Ra cả đây! Đừng có lặn ngầm im ỉm nữa! Có người muốn làm anh rể của em rồi! Các anh có quan tâm không!"
Fujiwara Tetsyua bắt đầu tag tất cả mọi người trong nhóm.
"Một nửa số người trong nhóm này đều muốn làm anh rể của cậu, người cậu nói đến là ai?"
"Như trên +1"
"Như trên +1"
…
Fujiwara Tetsuya thấy một đám ăn theo chẳng được tích sự gì, bèn trực tiếp gửi bức ảnh của Lâm Châu lên nhóm.
"Các anh nghĩ em đang đùa với các anh sao? Người này tên là Lâm Châu, trước đó một thời gian, chị em với anh ta như dính keo sơn ở Nam Giang, ân ái không rời, sắp dẫn về nhà rồi, bức ảnh hai người họ chụp cùng nhau em thấy đầy. Các anh còn ở đây mà +1! Thêm mấy ngày nữa là thêm cả +1 đứa trẻ đấy!"
Fujiwara Tetsuya không quan tâm chị gái cậu ta có chuyện gì với tên Lâm Châu này không, cứ nói lung tung kéo căng thù hận trước đã.
"Ôi vãi? Ở đâu ra vậy, lại còn dám cướp người!"
"Nhìn trông lạ lắm, báo tên gia đình, tao phải đến tận nhà đánh gãy chân chó của mày."
"Xem tin tức chưa, hình như xuất thân từ dân thường, không phải là người trong Liên Minh."
"Không, nữ thần của tôi không thể bị dân thường làm hại được!"
Fujiwara Tetsuya vội vàng nhân cơ hội nói:
"Vậy mới nói, một người xuất thân dân thường như anh ta dựa vào đâu mà trèo cao vào gia đình quyền thế Liên Minh chúng ta. Chị gái em còn tặng tư cách đánh giá nội bộ của gia đình em năm nay cho anh ta nữa."
Tư cách đánh giá nội bộ vốn là đặc quyền của con cháu gia đình quyền thế trong nội bộ Liên Minh được hưởng, tuy tác dụng không lớn nhưng đặc quyền chính là đặc quyền.
Đặc quyền dành cho thiểu số mới được gọi là đặc quyền, giữa các huấn luyện viên là con cháu nhà quyền thế và xuất thân từ dân thường có mâu thuẫn rất lớn.
Con cháu gia đình quyền thế trước giờ đều luôn bài xích xuất thân dân thường, nguyên nhân bên trong rất phức tạp.
Bọn họ cảm thấy tổ tiên của mình đã tốn bao tâm huyết gây dựng Liên Minh Pokemon, về sau để bảo vệ trật tự của mê cung mà dành biết bao nỗ lực của mấy thế hệ mới có thể che chở cho đời sau.
Dựa vào đâu mà một dân thường như anh lại có thể bước vào hưởng thụ?! Gia đình anh đã làm được gì cho Liên Minh?!
Ở đây có một số suy nghĩ hợp tình hợp lý, cũng có một số suy nghĩ không như vậy. Thế nhưng ở vị trí khác nhau sẽ có lập trường khác nhau.
Không khí trong group chat rất náo nhiệt, nhưng Fujiwara Tetsuya đọc cả buổi cũng chỉ thấy bọn họ nhổ nước bọt, chứ không hề nhìn thấy đám người này có ý bắt tay vào hành động…
Cậu ta nghiến răng, biết rằng không tung chiêu độc sẽ không được!
"Anh trai nào giúp em dạy dỗ anh ta một trận thì đôi tất nguyên bản và áo ngủ nguyên bản của chị em sẽ cho anh chọn! Chỉ cho người đầu tiên!"
Fujiwara Tetsuya bị ép đến phải tung ra chiêu cuối!
Trong nhóm im ắng một hồi mới có người lên tiếng.
"Em trai Tetsuya, anh cảm thấy chúng ta không phải loại người đó, việc này về sau đừng nhắc đến nữa, nhưng em yên tâm, cơn tức này bọn anh nhất định sẽ giúp em!"
"Như trên +1."
"Như trên +1."
Thấy bạn bè trong nhóm chat nghiêm túc như vậy, Fujiwara Tetsuya không khỏi nghi ngờ có phải cảnh sát mạng đã trà trộn vào nhóm hay không? Đây có còn là nhóm nhảm nhí cứ mỗi khi kể chuyện bậy bạ lại bám dính lấy không?
Thế nhưng, rất nhanh.
Fujiwara Tetsuya nhìn vào khung trò chuyện của mình, ngay lập tức xuất hiện hàng tá yêu cầu trò chuyện riêng tư.
"Có thể chọn màu không?"
"Có thể chọn kiểu dáng không?"
"Có thể đính kèm thêm một bức ảnh có chữ ký không!"
"Freeship không em?"
"Anh đã xuất phát rồi, nếu em dám ăn quỵt anh sẽ mách những gì em nói với chị em."
Cơ mặt Fujiwara Tetsuya cứ thế giật giật.
Nhóc Mập thò đầu vào đọc tin nhắn hiện ra, cất lời thấm thía:
"Người anh em, cậu đi vào đường cụt rồi, nếu để chị cậu biết chuyện này…"
"Tớ tớ… tớ còn có thể cứu vãn chút nào không."
"Hết cách rồi, xong rồi, chờ chết đi…"