Translator: Nguyetmai
"Chỗ ở rẻ nhất cũng là hai nghìn một đêm, họ muốn cướp tiền sao."
Lâm Châu ấn vào kết quả tìm kiếm khách sạn ở gần đây trên màn hình cảm ứng, chi phí trên đảo nhân tạo của Liên Minh Pokemon thật sự rất cao.
Ở một phòng đơn của khách sạn loại bình thường nhất cũng đã tốn mất hai nghìn tệ, giá này gần bằng phòng khách sạn có giường kingsize với view hướng biển trong thành phố du lịch.
Quả nhiên, phía sau mức sống cao đều nhờ vào vật giá leo thang để cáng đáng, vật phẩm vốn không đắt, đắt là ở thuế suất …
Lâm Châu đau khổ đặt một căn phòng rồi bỏ hành lý xuống.
Tiếp sau đó cũng chẳng có việc gì làm, cậu định đi dạo một vòng trước rồi mới đến công hội thám hiểm xem xét.
Lâm Châu ra khỏi khách sạn, sau đó cầm Pokedex lên xem bản đồ. Công hội thám hiểm ở cách đây không xa, cậu cố ý chọn khách sạn ở gần công hội thám hiểm mà.
Trên đường đi qua khu thương mại, Lâm Châu nhìn thấy rất nhiều người xung quanh đều đem theo những con Pokemon muôn hình muôn vẻ.
Nếu xét về chủng loại và mức độ quý hiếm, những con Pokemon này hoàn toàn không cùng đẳng cấp với Tân Chử nơi cậu ở.
Vừa rồi cậu đã cảm nhận được mấy luồng năng lượng nén ở xung quanh, rõ ràng có rất nhiều Pokemon cấp huấn luyện viên.
Braixen đi bên cạnh Lâm Châu, đôi tai của nó dựng đứng, hai mắt hiếu kỳ dò xét xung quanh.
Nó cũng cảm thấy vô cùng tò mò với cảnh sắc môi trường xung quanh mà trước nay chưa từng được thấy.
Lâm Châu nhìn quanh đây có rất nhiều thương hiệu bán sản phẩm Pokemon, không giống như ở Tân Chử chỉ có vài thương hiệu, ví dụ như Khoa Nguyên độc quyền hãng bí ngọc.
Nhưng ở nơi này, Lâm Châu nhìn thấy rất nhiều hãng bí ngọc có quy mô lớn không kém gì Khoa Nguyên.
Có lẽ họ chỉ kiếm lời từ huấn luyện viên, không giống như Khoa Nguyên còn muốn mở rộng quầy hàng đến thị trường của dân thường.
Khi Lâm Châu đi qua một cửa hàng bán quả cầu Pokeball, cậu đã dừng lại một chút.
Cậu đột nhiên nhớ ra sắp tới mình cũng phải vào mê cung rồi, nghe nói có rất nhiều Pokemon ở trong mê cung, cậu có nên chuẩn bị thêm vài quả cầu Pokeball để bắt Pokemon không nhỉ?
Bây giờ trên người cậu chỉ còn mỗi một quả cầu Pokeball rỗng thôi.
Đây là quả cầu trước kia Fujiwara Sakura đã cho cậu.
Lúc đầu có ba quả cầu, một quả dùng để bắt Mimikyu, một quả dùng để bắt Feebas, giờ chỉ còn lại một quả.
Nếu cậu muốn bắt thêm Pokemon, chắc chắn một quả Pokeball sẽ không đủ.
Tuy Lâm Châu không thể nuôi thêm con Pokemon nào nữa, nhưng ngộ nhỡ gặp được con Pokemon tốt, cậu cũng có thể bắt về để bán mà.
Lâm Châu vẫn còn nhớ trước đây lúc xem livestream của Bảo Đệ, một con Flygon mà đã bán được với cái giá hàng trăm triệu.
Mặc dù hiện giờ cậu chưa thể đạt đến trình độ đó, nhưng mà cá muối còn có mơ ước, cậu có thể đặt ra một mục tiêu nho nhỏ trước đã.
Biết đâu thực hiện được thì sao…
Lâm Châu mới đến đây, cũng chưa hiểu nhiều về thương hiệu Pokeball, cậu ngẩng đầu nhìn tên cửa hàng bán Pokeball này.
Ừm, thương hiệu nước ngoài có sử dụng ký hiệu biến âm trên từng chữ cái, nhìn có vẻ rất tây, nhưng Lâm Châu không biết hãng này...
Không biết cũng chẳng sao, cậu đến để mua đồ chứ có phải để mua thương hiệu đâu.
Lâm Châu nghĩ vậy bèn đi vào trong cửa hàng, kết quả vừa bước vào đã hối hận khôn nguôi.
Toàn bộ cửa hàng được trang hoàng bằng màu hồng điệu đà với bao trang sức lộng lẫy lấp lánh, còn có các loại Pokeball được thiết kế theo kiểu dáng rực rỡ ấn tượng hoặc dễ thương đáng yêu đang trưng bày trong tủ kính, rõ ràng đều mang phong cách của nữ tính.
Những người chọn lựa Pokeball trong cửa hàng toàn là thiếu nữ cho đến quý bà, không nhìn thấy bóng dáng đàn ông nào cả.
Đàn ông mà đi vào cửa hàng bán đồ nội y phụ nữ sẽ có cảm giác thế nào?
Thì bây giờ Lâm Châu cũng đang có cảm giác tương tự như vậy.
Lâm Châu hơi xấu hổ, tự nhủ nên đi đến cửa hàng khác coi sao. Cậu vừa quay người định rời khỏi đây thì có ai đó chợt cản cậu lại.
"Vào cũng đã vào rồi, đừng vội đi mà, không ngắm nghía chút sao?"
Thoạt trông người đó ăn vận vô cùng diêm dúa lòe loẹt, phía trên mặc một bộ trang phục thỏ nữ gợi cảm, phía dưới chân chỉ toàn lông đen, ngoài ra còn có lưng hổ eo gấu, râu ria xồm xoàm…
Hự! Thằng cha này lẳng lơ ghê!
Lâm Châu nhìn người đàn ông biến thái đang đứng trước mặt, giật mình lùi lại hai bước, suýt chút nữa cậu đã hét lên "yêu quái phương nào".
Người đàn ông biến thái gửi một nụ hôn gió, mặt ra vẻ cợt nhả.
"Người ta là tổng giám sát thiết kế của cửa hàng, Tony, cậu có thể gọi người ta là thầy Tony cũng được..."
Thầy Tony thầy không đi cắt tóc mà còn chạy đến đây để bán Pokeball à?
Khóe miệng Lâm Châu giật giật ngại ngùng, mếu máo cười.
"Không, không cần giới thiệu đâu, tôi vào nhầm
cửa hàng thôi, tôi chỉ muốn mua quả Pokeball dùng để bắt giữ Pokemon loại thường thôi, là vật phẩm tiêu hao, không phải loại này…"
Lúc Lâm Châu vừa bước vào cửa hàng, cậu đã liếc qua giá của mấy quả cầu Pokeball, đều không phải giá rẻ, rất nhiều loại có giá từ năm chữ số trở lên.
Loại cầu Pokeball này thường không dùng để bắt giữ Pokemon, mà sau khi bắt Pokemon thuần phục, sẽ đem ra để đổi chỗ ở cho Pokemon.
Loại cầu này thường không kèm theo lưới bắt, nhìn hình dáng có vẻ lòe loẹt sặc sỡ thế thôi, nhưng trên thực tế năng lực bắt Pokemon của nó rất yếu, rất dễ bị hỏng.
Tuy nhiên, bên trong được thiết kế hết sức thoải mái. Pokemon ở trong đó thoải mái hơn ở trong quả cầu thường rất nhiều, giống như sự khác biệt giữa việc ở trong nhà ba mét và biệt thự cao cấp vậy.
Hơn nữa quả cầu vốn rất đẹp, có mạ vàng, có mạ kim cương, khi thả Pokemon ra còn kèm theo hiệu ứng đặc biệt.
Bởi nó là mặt hàng xa xỉ nên giá bình thường cũng tương đối đắt đỏ. Thông thường chỉ ai có nhu cầu mới mua nó, còn Lâm Châu mua Pokeball về đơn thuần để bắt giữ mà thôi.
"Chỗ chúng tôi cũng có cầu Pokeball thường."
Tony chỉ cho Lâm Châu một quầy hàng bằng kính ngay cạnh lối cửa vào.
Lâm Châu nhìn sang đó, trong quầy hàng bằng kính có bày rất nhiều loại Pokeball, Netball, Diveball, Safariball...
Tuy chúng được bày rất tùy tiện, liếc qua đã biết không phải mặt hàng kinh doanh chính, nhưng lại có đầy đủ chủng loại.
"Tôi mua loại này là được rồi, năm quả Pokeball, mười quả Netball, cảm phiền thanh toán cho tôi, thầy… Thầy Tony."
Lâm Châu gọi thế nào cũng cảm thấy kỳ cục, chủ yếu là do cách trang điểm của thầy Tony này thật sự quá khó coi.
"Được rồi cưng à, không xem thêm những thứ khác sao? Mặc dù chỗ chúng tôi chủ yếu kinh doanh cầu Pokeball cho phái nữ, nhưng cũng có loại dành cho nam giới mà, thông thường đều được đặt làm riêng đó."
Thầy Tony nhanh nhẹn đi vào trong kho lấy năm quả Pokeball, mười quả Netball ra xếp vào túi cho Lâm Châu.
"Đặt làm riêng?"
Lâm Châu vừa thanh toán, vừa lấy làm lạ.
"Tôi là tổng giám sát thiết kế Pokeball của cửa hàng này, chuyên thiết kế chế tạo các loại Pokeball, có thể làm Pokeball theo yêu cầu của khách hàng. Tất cả Pokeball của cửa hàng này đều được làm thủ công đó."
Hóa ra là một cửa hàng thủ công, bảo sao lại đắt như vậy…
Lâm Châu nhìn số tiền phải thanh toán, giá còn cao gấp đôi so với mấy chuỗi cửa hàng thương hiệu bình dân.
Dù sao công sức bỏ vào quả cầu Pokeball chế tạo thủ công và quả cầu Pokeball được sản xuất trên dây chuyền hoàn toàn khác nhau.
Chẳng qua, thầy Tony này lại biết chế tạo Pokeball, vậy ông ấy là nhà chế tạo Pokeball sao? Đây là lần đầu tiên Lâm Châu được gặp người làm nghề đó.
Trong ngành công nghiệp liên quan đến Pokemon.
Trái cây, bí ngọc và trứng Pokemon là ba ngành công nghiệp đứng đầu, có liên quan rất nhiều đến học vấn và kết cấu thương mại trưởng thành.
Nhưng so ra, ngành chế tạo quả cầu Pokeball này lại yếu thế hơn rất nhiều.
Không phải nó không quan trọng, có điều nghiên cứu Pokeball hiện nay đã đạt đến kỹ thuật cao nhất, hơn nữa tính năng của chúng đã đầy đủ tới mức có thể đáp ứng hoàn toàn nhu cầu của phần lớn khách hàng.
Dây chuyền sản xuất về cơ bản có thể sản xuất hàng loạt, nếu tiếp tục nghiên cứu sâu hơn cũng không có lợi ích kinh tế gì quá lớn, cho nên rất ít người dấn thân theo nghề này.
Lúc trước kỹ thuật chế tạo Pokeball trở nên thuần thục, thời điểm dây chuyền tự động sản xuất ra lô Pokeball đầu tiên thay thế cho những người thợ truyền thống, có rất nhiều nhà chế tạo Pokeball đã bị ép đến mức phải tới tấp chuyển nghề.
Hiện giờ chỉ còn lại những người thợ với tinh thần tiếp tục kiên trì, theo đuổi thứ tinh xảo hơn, làm việc bằng tình yêu nghề…