Editor: Nguyetmai
Vương Hoa Thần không hề vừa vào cuộc đã bàn ngay về lý tưởng, về tiền đồ. Hắn ta là một chính trị gia, không phải là một doanh nhân. Trong các mối quan hệ mà hắn tiếp xúc không có một ai dám vẽ vời viển vông với hắn mà không nói về tiền, đều phải nói về tiền bạc trước sau đó mới đủ tư cách bàn đến lý tưởng, tiền đồ.
Vì thế hắn mới đặt ngay vấn đề về lợi ích tiền bạc thực tế lên trước.
Thu nhập một tháng những bảy số, lại được lĩnh BP vốn là loại tiền khá khó kiếm.
Dù không phải là một huấn luyện viên nhưng hắn biết để đào tạo các Pokemon cần các nguồn tài nguyên tốt, mà những tài nguyên này không hề rẻ, cho nên các huấn luyện viên rất thiếu tiền, vô cùng thiếu tiền.
Một nguồn thu nhập ổn định đáng kể có sức hấp dẫn lớn đối với họ.
"Công việc thẩm định viên cần làm những gì?"
Cao Bác lên tiếng hỏi trước.
Thù lao này cũng rất hậu hĩnh. Cậu nghĩ rằng cũng không mất gì khi nói chuyện với Vương Hoa Thần. Nếu đó là một công việc tốt thì cậu cũng sẽ suy nghĩ thêm.
"Chủ phòng Gym và các thẩm định viên có trách nhiệm gần giống nhau, tương đương với giám khảo. Công việc chính là chấp nhận lời thách đấu của các thí sinh. Sau đó, đánh giá thực lực của họ dựa theo trận đấu đó, xem xét liệu thí sinh có đủ điều kiện nhận bằng huấn luyện viên cấp tương ứng không, nếu đạt thì cấp bằng cho thí sinh."
"Các thí sinh đến thách đấu chủ phòng Gym cần phải đăng ký trước, trả phí và đặt lịch hẹn, các thẩm định viên lên lịch thi đấu là xong."
"Sau khi hoạt động của phòng Gym bắt đầu vào guồng thì ngoài khoản trợ cấp của Liên minh, doanh thu của chính phòng Gym cũng sẽ vô cùng khả quan đấy."
Vương Hoa Thần giải thích rất cặn kẽ cho Cao Bác nghe cũng như đang giải thích cho những người khác. Lợi ích thực tế đã nói rõ ràng, giờ hắn cũng nên bắt đầu vẽ vời về tương lai được rồi.
"Mọi người đều muốn trở thành huấn luyện viên trong tương lai, bây giờ mọi người cũng đã là những nhân tài xuất sắc hơn người thường rồi nên chắc chắn là cũng mong muốn tiến xa hơn trên con đường làm huấn luyện viên."
"Tuy nhiên, có một vấn đề rất thực tế, đó là mọi người không thể tiến xa trên con đường này mà không có tiền được. Tôi nghĩ là các bạn cũng đã ý thức được điều đó rồi. Các bạn đều xuất thân từ gia đình bình thường, không có gia thế, tiền bạc chống lưng, một mình bước đi trên con đường này thì không thể đi xa được đâu."
Trước khi Vương Hoa Thần đến đây đã chuẩn bị rất kĩ, hắn dùng lời nói sắc bén đánh ngay vào hoàn cảnh hiện tại của mấy người bọn họ.
Cứ tiếp tục nuôi Pokemon nghĩa là sẽ tiếp tục tiêu tốn tài nguyên, quá trình này không có hồi kết.
Pokemon càng mạnh, họ càng muốn tiếp tục cải thiện và càng tiêu thụ nhiều tài nguyên, đó không phải là thứ mà người bình thường có thể mua được.
Nói đâu xa khi chính Lâm Châu đây, mặc dù có trong tay hạt giống quả thần kỳ, có thể sản xuất nguồn tài nguyên giá cao, thế nhưng lúc nào cũng cảm thấy thiếu tiền.
Đây là một vấn đề mà tất cả các huấn luyện viên đều phải đối mặt.
Những người sinh ra trong gia đình huấn luyện viên còn có thể nắm bắt đủ các cơ hội cũng như các mối quen biết.
Còn những người sinh ra trong gia đình bình thường như Lâm Châu và mấy người bọn họ quả thật giống như chỉ có một mình mà không có căn cơ gì cả.
"Phòng Gym này sẽ thuộc quyền kinh doanh của chúng ta. Hôm nay tôi gọi mọi người tới đây chính là muốn cùng nhau ngồi bàn về chuyện này. Nếu đó chỉ là một công việc thì không có gì đáng nói cả. Ý của tôi là chúng ta sẽ cùng nhau góp cổ phần để vận hành phòng Gym này!"
Vương Hoa Thần cuối cùng cũng nói ra suy nghĩ của mình.
"Đây là một cơ hội tuyệt vời. Nhân lúc đặc khu mới đang được xây dựng, Liên Minh Pokemon đang đổ tiền cùng những chính sách ưu ái, trước mắt chúng ta không hề thiếu tiền vốn để khởi động việc kinh doanh."
"Tôi có thể cung cấp các mối quan hệ cần thiết, các bạn có thể lấy được bằng huấn luyện viên, sau đó đi xin giấy phép mở phòng Gym để đảm bảo việc vận hành phòng Gym sau này."
"Đây là một khởi đầu vô cùng tốt, phòng Gym này sẽ là bước đầu để chúng ta tự mở công ty hay sản nghiệp của riêng mình."
Trong nhiều năm qua, ngoài kỳ thi Quốc gia có quy trình thống nhất ở tất cả các nước ra thì thể chế về huấn luyện viên của Liên Minh Pokemon hoàn toàn cách biệt với các nước. Sự kiện thành lập đặc khu mới Tân Chử lại là lần đầu tiên Liên Minh Pokemon "nới lỏng" việc cấp bằng huấn luyện viên!
Mặc dù chỉ được thí điểm trong phạm vi nhỏ tại Tân Chử, nhưng đây là một tín hiệu cho thấy Liên Minh Pokemon muốn mở rộng cánh cửa, quảng bá hệ thống huấn luyện viên ra thế giới và mở rộng lực lượng huấn luyện viên!
Thực ra các nước cũng đã chờ đợi điều này rất lâu rồi.
Không phải họ quan tâm đến hệ thống huấn luyện viên mà là thèm khát mãnh liệt những công nghệ và nguồn tài nguyên trong các mê cung của Liên Minh Pokemon.
Nhưng Liên Minh Pokemon chỉ phổ biến những thứ đó trong quần thể huấn luyện viên. Dưới sự ràng buộc của các hiệp định, các quốc gia không thể "gõ cửa" bằng vũ lực đối với Liên Minh Pokemon.
Cây cầu độc mộc mang tên kỳ thi Quốc Gia cuối cùng đã không còn độc quyền nữa.
Tuy nhiên, việc nới lỏng công nhận tư cách huấn luyện viên lần này tương đương với việc Liên Minh Pokemon tự mình mở rộng cánh cửa, hòa nhập với tầng lớp người bình thường!
Họ dự định thành lập một đặc khu mới ở Tân Chử với các chức năng hành chính, hệ thống xã hội và trình độ công nghệ tương tự như trên Đảo nhân tạo Liên minh.
Đặc khu mới này không thuộc về Liên minh, mà thuộc về chính các quốc gia và là sự thí điểm cho việc chuyển đổi định hướng xã hội sau này.
Với trực giác chính trị nhạy bén của người trẻ tuổi, ngay từ đầu Vương Hoa Thần đã nắm được điểm mấu chốt, và dĩ nhiên hắn phải tận dụng cơ hội này để tiếp tục nắm bắt "huyết mạch" của sự phát triển này.
Và đâu là "huyết mạch"?
Chính là phòng Gym này!
Bởi vì phòng Gym được ủy quyền cấp bằng, đó là một liên kết quan trọng kết nối tầng lớp người thường và thế giới huấn luyện viên!
Tầm quan trọng của nó trong vài năm tới, thậm chí trong hơn một thập kỷ tới là điều rõ mười mươi.
Nếu hắn đã có cơ hội đứng ở vị trí này, hắn nhất định sẽ không dễ dàng bỏ qua.
Tuy nhiên, "một cây làm chẳng nên non", nếu chỉ dựa vào một mình Vương Hoa Thần thì chắc chắn không thể thành công được.
Hơn nữa, Liên Minh Pokemon đã
yêu cầu phòng Gym phải được quản lý và vận hành bởi các huấn huấn luyện. Vì sau đó họ còn phải đối chiến với thí sinh mới có thể cấp bằng được.
Những huấn luyện viên mà hắn có thể lôi kéo gia nhập thì chẳng có ai thích hợp hơn những người trẻ tuổi bản địa cả.
Mọi người đều là cùng trang lứa, hiện tại đều đứng cùng một lập trường, đều từ hai bàn tay trắng đi lên, có cùng mục tiêu và lợi ích cần theo đuổi.
Vương Hoa Thần cảm thấy rằng đây đúng là "thiên thời, địa lợi, nhân hòa", mọi thứ đều đã chuẩn bị sẵn hết rồi.
Và giờ là lúc khơi nguồn ngọn sóng.
Nếu thành công...
Vương Hoa Thần có thể tạo ra những thành tựu của riêng mình.
Lâm Châu và những người khác cũng có thể tận dụng cơ hội đầu tiên này, bắt đầu từ phòng Gym, đưa ngành huấn luyện viên du nhập thị trường phổ thông, từ đó xây dựng nền móng cho chính mình.
Còn nếu thất bại...
Hê hê, Vương Hoa Thần hắn sẽ về nhà trồng khoai thôi.
"Hiện tại, đặc khu mới Tân Chử là khởi đầu của một kỷ nguyên mới. Nó giống như một mảnh đất hoang cần người đến khai phá, còn chúng ta có được cơ hội trở thành những người khai phá đó."
"Bây giờ ở đây không có người ngoài, chỉ có mấy người chúng ta, bây giờ đóng cửa lại để nói thật lòng với nhau nhé."
"Con đường khai phá này khó có thể thuận buồm xuôi gió. Chúng ta có thể sẽ gặp rất nhiều khó khăn, thậm chí có thể gặp thất bại không thể đứng dậy được."
"Nhưng nếu chúng ta thành công, không nói tới những thứ phi thực tế khác, chỉ riêng số tiền các bạn kiếm được chắc chắn sẽ hỗ trợ các bạn tiến xa hơn trên con đường huấn luyện viên."
Những lời của Vương Hoa Thần đều rất thật, nhưng chúng cũng rất có sức hút, chí ít cũng chạm tới phần mềm yếu trong lòng những người đang có mặt.
"Tôi muốn nắm bắt cơ hội này, không biết mọi người có suy nghĩ thế nào, có muốn tham gia hay không?"
Giọng điệu của Vương Hoa Thần rất chân thành. Nói xong hắn nhìn mấy người ở đó xem có bao nhiêu người đồng ý "đồng hành" cùng hắn.
"Tôi tham gia."
Người đầu tiên lên tiếng lại là người luôn bất hòa với Vương Hoa Thần-Thẩm Khánh Minh. Cậu ta gần như đưa ra lựa chọn mà không chút do dự.
Điều này nằm trong dự đoán của Vương Hoa Thần, bởi anh ta biết rằng Thẩm Khánh Minh chắc chắn sẽ đưa ra lựa chọn này, vì cậu ta có nhu cầu.
"Tôi tham gia."
Người thứ hai là Tô Bạch, người vẫn luôn im lặng kiệm lời. Cậu ta lắng nghe nhiều hơn là phát biểu, nên cậu ta có nhiều thời gian hơn để suy nghĩ và đưa ra quyết định này.
"Tôi tham gia."
Kim Ân Tĩnh và Cao Bác cũng đồng ý.
Vương Hoa Thần nói không sai, đúng là khi đối mặt với một cơ hội như vậy, những người như bọn họ thực sự không có lý do gì để từ chối.
Vương Hoa Thần chuyển sự chú ý sang Lâm Châu. Mấy người đầu tiên tham gia đều nằm trong dự liệu của hắn ta. Chỉ duy nhất một người hắn không chắc chắn, đó là Lâm Châu.
Bắt đầu từ chuyện của Thẩm Khánh Minh, cho đến khi giành quán quân cuộc thi cấp thành phố nhờ loạt đấu Battle, hắn vẫn luôn coi trọng Lâm Châu.
Tuy nhiên trong lần gặp mặt này, ngay từ đầu Lâm Châu không nói bất cứ điều gì, và cũng không thể hiện thái độ gì cả.
Điều này khiến Vương Hoa Thần có chút hoang mang.
Thậm chí hắn định nói thêm vài câu để cố gắng gây ấn tượng với Lâm Châu, nhưng hắn không thể nói.
Những gì cần nói đều đã nói hết rồi, tâm trạng của mọi người cũng đã lên đến đỉnh điểm, nếu còn nói thêm sẽ phá hỏng bầu không khí này mất.
Cho nên hắn chỉ còn cách ngồi nhìn Lâm Châu và chờ đợi sự lựa chọn của cậu.
Lâm Châu ngồi trên ghế, trong lòng bắt đầu suy nghĩ.
Vừa nãy những lời Vương Hoa Thần đều rất hùng hồn mãnh liệt, rất kích động lòng người, nhưng Lâm Châu nghe được một nửa thì bắt đầu lơ đãng.
Bởi vì khi nghe Vương Hoa Thần nhắc đến phòng Gym và sự nghiệp, cậu lại nhớ đến một việc.
Kế hoạch sản xuất sữa MooMoo-Milk của cậu!
Lúc ở trên đảo nhân tạo Liên minh, cậu đã từng nhìn thấy các cơ sở nuôi dưỡng gắn liền với các phòng Gym thường rất lớn và có điều kiện nuôi dưỡng Pokemon rất tốt.
Chính các phòng Gym cũng được ủy quyền chính thức bởi Liên minh nên có được hiệu ứng thương hiệu.
Điều kiện cần có đều có đủ hết rồi, việc nuôi lợn làm giàu này rất khả thi!
Lâm Châu suy nghĩ chuyện này đến nỗi thất thần rất lâu, sau khi cậu định thần lại thì thấy mấy người họ đều đang nhìn chằm chằm mình.
Làm gì vậy? Hình như ban nãy có nghe thấy Vương Hoa Thần hỏi chuyện muốn tham gia hay không thì phải.
Tham gia chứ! Tội gì mà không tham gia, tham gia để thành một đại gia nuôi trồng chứ!
"Tôi tham gia."
Lâm Châu gật đầu đồng ý.
Vương Hoa Thần vui mừng trong lòng, tự nhủ bài phát biểu tâm huyết vừa rồi nhắm đến Lâm Châu là chính. Cuối cùng, cũng coi như là không phí lời khi cậu ta đã đồng ý. Có vẻ như Lâm Châu đã lắng nghe nó và có lẽ cũng thấy "rung rinh".
Lâm Châu không biết Vương Hoa Thần đang nghĩ gì, cậu chỉ gãi gãi đầu rồi hỏi:
"Ngoài ra, tôi có thể nuôi bò sữa không?"