Editor: Nguyetmai
Sân bay quốc tế Suvarnabhumi, Bangkok.
Lâm Châu mặc quần ngố đi biển, áo sơ mi hoa sặc sỡ, đeo kính đen xách theo vali xuống máy bay, sau đó ra khỏi sân bay.
Một tuần trước, Giáo sư trọc sắp xếp cho cậu một nhiệm vụ thực hành, địa điểm của nhiệm vụ là ở Thái Lan.
Giáo sư trọc bảo Lâm Châu đến Thái Lan, trợ giúp một người bạn làm nhân viên kiểm lâm của ông điều tra một số sự việc.
Lâm Châu vừa ra khỏi sân bay đã trông thấy một người đàn ông nước da nâu sạm, thân hình cao gầy, để râu và đội mũ rơm đang giơ cao một tấm bảng.
Trên bảng viết bằng chữ tiếng Trung: S2 Chào đón Lâm Châu S2
Ơ, nhìn tấm bảng này cứ "gay gay" sao ấy, Lâm Châu xách vali đứng ở đó, đắn đo một hồi lâu liệu có nên tiến về phía trước hay không.
Cuối cùng vẫn là đối phương nhìn thấy cậu trước. Dù sao màu da hay cách ăn mặc của Lâm Châu đều rất chói mắt, hơn nữa ông cũng có ảnh của Lâm Châu, nên biết mặt mũi của cậu.
"Hi! Cháu là Lâm Châu à! Chào mừng cháu đến Bangkok!"
Người đàn ông để râu với làn da nâu bước lại gần, chào hỏi Lâm Châu hết sức nhiệt tình.
"Cháu có thể gọi chú là Zapp."
Lâm Châu gật đầu chào hỏi với đối phương:
"Chào chú, cháu là nhân viên hỗ trợ do Giáo sư tr... Liêm Câm giới thiệu đến đây."
"Chú biết, chú biết, Liêm Câm nói với chú cháu là một sinh viên rất có năng lực, cho nên mới để cháu đến đây giúp chú, tiện thể rèn luyện thêm một chút, tích lũy thêm kinh nghiệm, kiến thức."
"Cháu yên tâm! Chú sẽ cố gắng giúp đỡ cháu, để cháu hoàn thành nhiệm vụ lần này một cách thuận lợi, trở về lấy được học phần."
Zapp có vẻ rất nhiệt tình và không hề có ý định làm khó Lâm Châu.
Lâm Châu mỉm cười.
"Nhiệm vụ lần này của cháu là đến đây giúp chú, chú không cần giúp đỡ cháu mà phải là cháu giúp chú mới đúng."
Zapp chỉ vào chiếc xe bán tải nhỏ phía sau lưng rồi nói:
"Lên xe trước đã, chú dẫn cháu đến nơi này chơi một lát, còn nhiệm vụ chưa cần vội."
Lâm Châu lên xe, Zapp lái xe chạy về Bangkok.
Hai ngày tiếp theo.
Zapp dẫn Lâm Châu đến Bangkok chơi hai ngày.
Những kênh đào chằng chịt, thuyền bè đi lại như mắc cửi, Lâm Châu dẫn Pokemon dạo chơi ở hoàng cung, chùa Phật Ngọc, Chợ nổi Damnoen Saduak, Chợ Maeklong Railway... phong cảnh chốn ngoại quốc rực rỡ tráng lệ khiến người ta say đắm.
Biển xanh vời vợi hiện ra trước mắt người nhìn với vẻ đẹp khoan thai, hoa lệ cũng như nhiều cảnh đẹp độc nhất vô nhị khác phơi bày trước mắt du khách.
Lâm Châu tận hưởng làn gió biển, ngồi trên bờ biển ngắm nhìn nơi tiếp giáp giữa biển và trời. Đây là lần đầu tiên cậu đi du lịch nước ngoài đến một nơi xa xôi như vậy, tất cả đều vô cùng mới mẻ.
"Sao, cháu thấy thành phố Bangkok thế nào?"
Zapp cầm quả dừa đã đục sẵn đưa qua cho Lâm Châu. Uống một ngụm nước dừa thanh mát, đón ngọn gió biển lúc trời chạng vạng, tưởng chừng như nơi đây chính là thiên đường.
"Đẹp, đẹp vô cùng."
Lâm Châu cảm thán từ tận đáy lòng, Bangkok không hổ danh là điểm thu hút du lịch được mệnh danh là "Thành phố thiên thần", với phong cảnh độc đáo không lẫn đi đâu được.
Ở nơi đây, mọi sự đều thật nhàn nhã, thoải mái, nhưng lại có thể khiến người ta cảm nhận được một cảm giác hành hương.
Zapp nhìn đường chân trời phía xa và nói:
"Ngày mai, chúng ta sẽ ra biển."
Lâm Châu chợt ngưng thần.
"Nhiệm vụ?"
Zapp gập đầu nói:
"Chính xác, ngày mai chúng ta sẽ khởi hành từ sông Chao Phraya theo hướng Nam ra cửa biển vịnh Thái Lan, điểm đến của chúng ta là một hòn đảo trong vùng biển của vịnh Thái Lan."
"Chúng ta đến đó làm gì?"
"Điều tra một số chuyện, gần đây khu vực gần hòn đảo đó xuất hiện một số hiện tượng bất thường. Chú là nhân viên của Liên minh Kiểm lâm, nhận được giao phó của tổ chức nên phải đi điều tra."
Liên minh Kiểm lâm?
Lâm Châu sững lại, cậu vốn còn tưởng ông chú này là huấn luyện viên, hóa ra ông ấy là nhân viên kiểm lâm.
Nhân viên kiểm lâm khác với huấn luyện viên, đó là một tổ chức đoàn thể khá đặc biệt.
Tuy cũng được gọi là "Liên minh", nhưng nó và Liên minh Pokemon lại là hai tổ chức hoàn toàn khác biệt.
Liên minh Pokemon là một chính thể* quy mô lớn, còn Liên minh Kiểm lâm chỉ đơn thuần là một đoàn thể mà thôi.
(*) Nghĩa là một tổ chức có Nhà nước cai trị, tương đương quy mô một quốc gia.
Bọn họ cũng giống với những "tổ chức bảo vệ môi trường" gì đó, là một đoàn thể dân sự tự phát.
Chỉ có điều, Liên minh Kiểm lâm cao cấp hơn một chút. Bọn họ có rất nhiều sự hỗ trợ đầu tư từ những nhà tài trợ và một số
công nghệ cao cấp, trong chính sách đãi ngộ còn có tiền lương, khen thưởng vô cùng đầy đủ.
Cho nên tổ chức này vẫn rất mạnh trên phương diện năng lực hành động.
Tôn chỉ của Liên minh Kiểm lâm chính là bảo vệ Pokemon, bảo vệ môi trường và được coi là một tổ chức vì môi trường tập hợp những người yêu thiên nhiên.
Đây là lần đầu tiên Lâm Châu tiếp xúc với tổ chức Liên minh Kiểm lâm ở ngoài đời thực.
Zapp đứng dậy lấy chìa khóe xe.
"Đi thôi, không còn sớm nữa, chú đưa cháu về khách sạn. Tối nay cháu nghỉ ngơi cho tốt, sáng sớm ngày mai chú sẽ lái xe đến đón cháu."
Lâm Châu gật đầu.
Tiếng động cơ của chiếc xe bán tải nhỏ vang lên, chạy xuôi theo con đường ven biển, mang theo ánh chiều tà dần dần biến mất vào đường chân trời.
Sáng sớm ngày hôm sau, Lâm Châu đi theo xe của Zapp đến bến cảng.
Hàng du thuyền trên bến cảng đang dập dềnh trong sóng nước, một số dùng để cho thuê còn một số là của tư nhân đậu ở đây.
Zapp dẫn Lâm Châu lên một chiếc du thuyền, lấy chìa khóa khởi động rồi lái thuyền đi.
Du thuyền rời khỏi bến cảng ra khơi và chạy theo hướng vịnh Thái Lan.
Bầu trời bao la, dưới những đám mây trắng lớn là mặt biển nhấp nhô, từng đợt sóng đánh dạt dào.
Lâm Châu đứng trên boong tàu, thả mấy con Pokemon của mình ra, cho chúng tận hưởng biển xanh mây trắng, tâm trạng khoan khoái vô cùng.
Du thuyền lướt trên mặt biển vài tiếng đồng hồ, mặt biển xanh phía sau đẩy ra tầng tầng sóng trắng. Nước biển trong veo dường như người ta có thể nhìn thấy cả đá ngầm dưới đáy biển.
Không chỉ có những đàn cá màu sắc sặc sỡ bơi lội mà còn có các loại Pokemon đang bơi lềnh bềnh dưới làn nước biển.
Krabby càng đang kẹp sỏi, Octillery đang phun mực, Gorebyss lấp ló trong khe đá ngầm, Tentacool kết thành một đàn..
Chủng loại và số lượng Pokemon trong đại dương nhiều vô kể!
Zapp vừa lái thuyền vừa nói:
"Cháu biết không, tuy trên đất liền rất hiếm khi được nhìn thấy Pokemon hoang dã, nhưng ở đại dương lại có nhiều lắm.
Con người là sinh vật trên cạn nên khó mà khám phá được đại dương bao la. Pokemon bước ra từ cánh cổng đá mê cung đều sẽ sớm bị con người phát hiện và tóm bắt trên đất liền, nhưng chúng tự do hơn nhiều khi ở dưới đại dương, nơi mà con người rất ít khi đặt chân đến."
Lời của Zapp khiến Lâm Châu nhớ tới đập chứa nước Yên Vân, đó cũng là một nơi có không ít Pokemon thủy sinh xuất hiện.
"Cánh cửa đá dẫn vào mê cung đều ở dưới nước hay sao ạ?"
Lâm Châu hỏi.
Cậu nhớ ở mê cung của đảo nhân tạo đều phải ngồi tàu điện ngầm xuống dưới mặt biển, cửa đá mê cung dường như đều ở dưới biển.
"Cũng gần như vậy, nói một cách chính xác thì là đa số đều ở dưới mặt biển, bao gồm một số hang đá dưới lòng đất, động thạch nhũ, cũng có cả ở trên núi cao, nhưng rất ít."
Zapp nói.
"Cửa đá mê cung được Liên minh Pokemon thống nhất quản lý, đó là thỏa thuận được ký kết giữa các quốc gia khi Liên Minh Pokemon mới vừa thành lập."
"Chính bởi vì sợ tranh chấp mê cung, dẫn đến chiến tranh triền miên cho nên mới giao lại cho một tổ chức chính trị được các nước bầu ra, để bọn họ quản lý và phát triển, cạnh tranh nội bộ với nhau.
Có điều, trên lãnh thổ các quốc gia chắc chắn có những cổng đá mê cung được phát hiện và bị giấu nhẹm đi để ngấm ngầm khai thác."