Translator: Nguyetmai
Ngay từ ngày hai người nhặt được con Fennekin này trong hẻm nhỏ, bọn họ đã biết nó là một Pokemon non nớt khiếm khuyết bẩm sinh.
Nhưng Lâm Châu cứ khăng khăng muốn giữ nó lại, Lưu Lạc không khuyên nổi nên mặc cho cậu nuôi.
Sau đó Lâm Châu kiểm tra ra Fennekin có di truyền bẩm sinh hệ Siêu Linh. Đây là một việc tốt! Tuy không thể đi theo con đường phát triển hệ Lửa, nhưng vẫn có thể thử sức ở hệ Siêu Linh.
Song khi ấy Lưu Lạc không hề xem trọng. Cậu ta chỉ coi đó như hệ phụ không tương xứng và phù hợp với thuộc tính ban đầu, dẫu rèn luyện đến mấy thành quả thu về cũng có hạn.
Thân là một người theo phái lý tính có kiến thức am hiểu rất sâu về thế giới huấn luyện viên, Lưu Lạc hiểu rõ tầm quan trọng của tố chất trong quá trình phát triển Pokemon.
Trong lòng cậu ta trước giờ chưa từng thừa nhận Fennekin, từ đầu chí cuối vẫn đinh ninh nó là thú cưng được Lâm Châu rủ lòng thương nhận nuôi trong phút bốc đồng thôi.
Lúc trước, khi Lâm Châu quả quyết vung núi tiền để mua chiêu thức bí ngọc căn bản, thậm chí đầu tư cả bí ngọc skill swap trị giá năm triệu lên người Fennekin, Lưu Lạc từng nhắc nhở bạn mình nếu tính thi chứng nhận huấn luyện viên thì nên giữ lại chút vốn liếng cho bản thân, sau còn dùng để đào tạo con Pokemon mới.
Nhưng Lâm Châu không hề nghe, một mực dốc toàn lực, có ý muốn đi cùng con Fennekin không có chút giá trị đào tạo ấy đến cùng.
Lưu Lạc luôn cảm thấy bạn mình đang lãng phí công sức, lãng phí nguồn lực của bản thân. Pokemon không có tư chất dù hết lòng đào tạo thế nào cũng không thu được thành tựu gì, đó là sự thật được công nhận từ lâu trong giới huấn luyện viên.
Thế nhưng, định kiến của cậu đã lung lay sau lần đầu tiên Totodile giao đấu với Fennekin.
Trong khi Totodile đã mệt đến sức cùng lực kiệt, water gun làm cách nào cũng không thể xuyên thủng lớp phòng ngự của đối phương, thì Fennekin bên này vẫn giữ vững hai lá chắn trước mặt, dáng vẻ nhàn nhã rõ ràng chưa tận lực.
Sau đó...
Sau đó nó trở thành một con quái vật nhỏ như hôm nay!
Đến cả Croconaw đã tiến hóa cũng chỉ phá vỡ được một hàng phòng ngự của đối phương!
Lưu Lạc cảm thấy nhận thức sụp đổ, rất khó để chấp nhận sự thật này. Cậu thu Croconaw vào bóng Pokemon, sau đó chạy đến gần Fennekin đang đứng trên sàn đấu, chăm chú quan sát một lượt như muốn biết xem, con quái vật nhỏ này đã làm thế nào.
Trong khi Lưu Lạc kích động không tả xiết, Lâm Châu lại bình thản, chẳng có chút kinh ngạc. Bởi vì cậu rất rõ để có được thực lực ngày hôm nay, cả hai đã phải đánh đổi biết bao nỗ lực, mồ hôi và nước mắt!
Những Pokemon khác chỉ có thể luyện tập một đến hai tiếng mỗi ngày. Nhưng suốt nửa tháng vừa rồi, Fennekin ngày nào cũng phải luyện tập ít nhất năm tiếng trở lên!
Mỗi ngày nó đều kiên nhẫn sử dụng lightscreen và reflect, tập luyện lực khống chế của bản thân với năng lượng siêu linh, không ngừng nâng cao năng lực của bản thân.
Lúc mới bắt đầu, ngày nào Lâm Châu cũng phải giám sát Fennekin. Mãi sau này, có một lần Lâm Châu bắt được cậu nhóc trốn tập luyện, thế là nhóc ta bị quở trách ra trò.
Cậu mắng nó sinh ra đã có khiếm khuyết, bản thân còn không biết cố gắng, sau này đừng trách Pokemon của người khác đào thải!
Khi ấy Fennekin tủi thân, bật khóc nức nở.
Vì Lâm Châu yêu thương Fennekin giống con mình, nên cậu cảm thấy rất tức giận như bao bậc phụ huynh khác khi con mình không biết nỗ lực. Tuy nhiên lời vừa thốt ra, cậu đã hối hận vô cùng.
Phải mất hồi lâu Lâm Châu ôm hôn dỗ dành, Fennekin mới nguôi ngoai. Cũng từ đó về sau, cậu không còn bắt gặp Fennekin lười biếng lần nào nữa. Nhóc con rất tự giác luyện tập không cần cậu nhắc nhở, hễ có thời gian nó sẽ tập sử dụng kết hợp hai lá chắn, đồng thời rèn khả năng kiểm soát năng lượng.
Sau này Lâm Châu có nhẩm tính, kể từ lần đó, thời gian luyện tập trung bình của Fennekin lên đến tám tiếng mỗi ngày! Cũng may lực tương tác năng lượng của nó đủ mạnh để chống đỡ, cộng thêm cây Energy Root bổ sung tinh lực tiêu hao, bồi dưỡng cơ thể do cậu lấy tiền sinh hoạt phí của ba mẹ, xén ăn xén mặc để mua cho nó.
Bằng không, cơ thể non nớt của nó làm sao chịu nổi cường độ luyện tập đến cả Pokemon trưởng thành cũng bó tay!
Lưu Lạc thường xuyên bàn với Lâm Châu về tố chất, bản
thân cậu chẳng thể phủ nhận hoàn toàn được. Tuy nhiên trong quan niệm của cậu, mỗi con Pokemon đều có tiềm năng riêng chờ được khai phá.
Hoặc bản thân Pokemon không biết rõ mình mạnh ở điểm nào. Với tư cách là người đào tạo Pokemon, ta cần phải có tìm tòi và định hướng cho Pokemon của mình.
Fennekin cũng thế! Lực tương tác với năng lượng hệ Lửa rất thấp khiến nó không thể đi theo con đường này, vậy Lâm Châu sẽ giúp nó khai thác tiềm năng của hệ Siêu Linh.
Năng lượng của hệ Siêu Linh vốn bất ổn, không thể phát huy một cách bình thường. Vậy Lâm Châu sẽ giúp nó vạch ra phương pháp luyện tập, đầu tư nguồn lực để nhóc con rèn luyện.
Nếu nhất định phải nói về tố chất thiên bẩm của Fennekin, ắt hẳn nó có thể luyện tập trong một thời gian rất dài, không cần lo lắng cơ thể bị quá tải.
Thế nhưng tố chất chỉ là tố chất mà thôi. Cuối cùng nó có thể biến thành sức mạnh hay không, vẫn do Fennekin tự mình quyết định.
Trong khi những Pokemon khác hoàn thành một giờ luyện tập mỗi ngày theo kiểu đối phó cho xong chuyện, sau đó đi chơi hoặc nghỉ ngơi, Fennekin lại lựa chọn kiên trì hết mình suốt tám tiếng mỗi ngày, phải đến khi kiệt sức nó mới dừng lại. Đồng thời việc này cũng dần dần trở thành thói quen của cậu nhóc.
Bản thân Lâm Châu là người trực tiếp đào tạo Fennekin, cậu rất rõ công sức mà đứa nhóc này đã bỏ ra, tất nhiên cũng hiểu thành quả nó xứng đáng nhận được.
Trong vòng nửa tháng ngắn ngủi Fennekin chuyên tâm luyện tập kết hợp hai lá chắn, trình độ đã tiến bộ vượt bậc.
Chiêu thức này ban đầu chỉ cần chạm nhẹ một cái đã vỡ vụn, nhưng hiện giờ đã mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Phải công nhận, Croconaw của Lưu Lạc được đào tạo rất tốt, có thể sử dụng loại chiêu thức căn bản như water gun vô cùng thuần thục và hung mãnh.
Tuy nhiên, đáng tiếc rằng biên độ tăng trưởng uy lực của chiêu thức căn bản có hạn. Vậy nên, Croconaw cùng lắm chỉ có thể liều mình chiến đấu ngang tay với chiến thuật lá chắn kép của Fennekin thôi.
Nếu Croconaw biết những loại chiêu thức cấp cao như surf, hydro pump, chưa chắc Fennekin đã có thể chống đỡ nổi.
Lâm Châu nhìn một lượt, phát hiện rất nhiều người tụ tập vây xem. Cậu lấy Pokeball ra thu Fennekin về, gọi Lưu Lạc một tiếng rồi cả hai cùng rời khỏi cung thể thao Pokemon.
Hôm nay Lâm Châu tới đây vì Lưu Lạc gọi đến, muốn tạo cơ hội cho Croconaw mới tiến hóa luyện tay nghề, giao đấu vài chiêu. Lát nữa cậu còn phải đi làm thêm, không muốn nấn ná làm lỡ quá nhiều thời gian.
Khi bọn họ rời khỏi cung thể thao Pokemon, đám đông ban nãy vây xem hẵng còn bàn tán về hai người có thực lực mạnh mẽ này.
"Trời ơi! Con Croconaw đó dữ thật đấy! Chỉ dùng water gun đã có hiệu quả đáng sợ như thế!"
"Con Fennekin đó mới khủng bố, không chỉ thuộc tính trái ngược, còn kém một cấp độ tiến hóa nữa! Vậy mà có thể đấu ngang sức với con Croconaw kia!"
"Hai người này là ai thế, nhìn lạ mắt ghê, năm nhất à?"
"Quả thật là chưa từng gặp bao giờ, một tháng gần đây mới thường xuyên thấy xuất hiện ở cung thể thao."
"Năm nhất bây giờ kinh khủng vậy á?"
"Năng lực chiến đấu khủng bố thế này đã có thể so với những đàn anh đàn chị năm ba năm tư trong câu lạc bộ thể thao Pokemon rồi nhỉ..."
"Chẳng có gì đáng so sánh cả, cậu không biết gia đình người ta thế nào, chưa biết chừng người ta xuất thân từ gia đình huấn luyện viên cũng nên, dựa vào gia đình ai mà không giỏi chứ..."
"Ghen tị à! Cậu ngon cậu làm đi, không thì đừng có chém gió! Nếu không phục, cậu đấu một trận với hai người đó thử xem!"
"Sở hữu Pokemon có sức mạnh như vậy, chắc hẳn câu lạc bộ thể thao Pokemon sẽ mời bọn họ sớm thôi. Cuộc thi cấp thành phố năm nay trường chúng ta rất có hy vọng..."