Translator: Nguyetmai
Mãi đến hôm qua, cô ta mới lùng ra tung tích tên huấn luyện viên bị truy nã và chặn đánh hắn ở ngoại ô thành phố Tân Chử.
Chỉ đáng tiếc rằng, vẫn để xổng mất đối phương.
Cô ta và đối phương đã giao chiến mấy lần, khiến phần lớn Pokemon của đối phương bị thương nặng. Suýt nữa cô ta đã chiếm được toàn bộ lợi thế.
Thế nhưng, Fujiwara Sakura không ngờ được đối phương có thể thẳng tay vứt bỏ một con Pokemon, dùng chiêu phát nổ để nó hy sinh tính mạng cản bước cô ta lại.
Dấu vết cuối cùng mà Umbreon lần theo được trong tối nay, chính là một nơi có tên Cửu Nguyệt Ốc.
Cô ta biết, có lẽ đối phương đã dùng bình phun sương làm nhiễu, xóa sạch dấu vết của mình.
Dấu vết truy lùng bị đứt đoạn, nếu trong một thời gian ngắn muốn tìm ra tên tội phạm truy nã này e rằng rất khó.
Nếu đây là Nhật Bản thì tốt quá, ở nơi gia tộc Fujiwara có thể một tay che trời, bất cứ kẻ nào cũng không thoát khỏi thiên la địa võng mà Fujiwara đã giăng ra.
Cho dù ở các quốc gia Âu Mỹ, nơi những huấn luyện viên được tổ chức tương đối tự do và lỏng lẻo cũng được.
Tại đó, bọn họ có mạng lưới nội ứng rộng khắp, có thể giúp đỡ được rất nhiều.
Đáng tiếc nơi này lại là Trung Quốc, địa bàn hoạt động của đám Ngự Long trong Liên Minh.
Gia tộc Fujiwara không với tay tới đây được.
Cho nên, cô ta chỉ có thể dựa vào thân phận kiểm soát viên của mình để lấy thông tin từ nội bộ Liên Minh Pokemon.
Fujiwara Sakura trở người, trên cơ thể trần trụi lộ ra làn da trắng muốt trước ngực, ánh trăng mơ hồ phác họa lên đường cong hoàn mỹ.
Ngón tay khẽ vuốt điện thoại, mở một bức ảnh ra.
Kim Kỳ Nguyên, cậu chủ thứ hai của tập đoàn Kim Thị thành phố Tân Chử.
Dựa vào những thông tin Liên Minh cung cấp cho cô ta, tên tội phạm truy nã Từ Trạch Tiến rất có khả năng đang bí mật qua lại với tập đoàn Kim Thị.
Cô ta cũng không ngờ hôm nay lại trùng hợp đến vậy, vừa hay đụng trúng cậu Hai nhà họ Kim.
Nhân cơ hội đó, cô ta bèn trói Kim Kỳ Nguyên lại tra tấn một hồi, dò hỏi thông tin.
Thế nhưng, gã trai này rõ ràng là tên công tử dốt nát chỉ giỏi ăn chơi lêu lổng, nào có biết cái gì.
Cô ta hỏi cả buổi cũng chẳng nhận được chút thông tin hữu ích nào.
Xem ra ngày mai vẫn phải đến nơi bị mất dấu để tìm manh mối mới, cứ bắt đầu từ cửa hàng Cửu Nguyệt Ốc ấy đi…
Fujiwara Sakura nghiêng người ôm lấy Umbreon đang nằm bên cạnh, sau đó kéo nó sát vào khe sâu trước ngực rồi kéo chăn lên trùm kín đầu.
Ngủ!
…
Tối nay, trên bàn ăn nhà Lâm Châu.
Lâm Lam ai oán nhìn chằm chằm cậu em trai của mình.
"Chị không thể vui vẻ ăn cơm à, đừng dán mắt lên người em mãi thế!"
Lâm Châu thấy mất tự nhiên khi bị nhìn chòng chọc như vây, cuối cùng không chịu được mà phải lên tiếng.
Từ lúc Lâm Châu rời Cửu Nguyệt Ốc về nhà, bà chị cứ dán chặt ánh mắt ai oán đó lên người cậu, nhìn đến toàn thân nổi da gà cũng không rời một giây.
Rồng Điện ngồi bên cạnh, bàn tay ngắn tũn nhón một viên năng lượng bỏ vào miệng, nhai ngon lành.
"Mày có thể để ý chị ấy một chút được không?"
Lâm Châu liếc sang Rồng Điện, sau đó chỉ tay về phía cô gái đang bừng bừng oán khí bên kia.
Rồng điện xòe tay đầy bất đắc dĩ.
Tôi có lòng mà không có sức nha!
Lâm Lam phồng má bĩu môi, đôi mắt long lanh ánh nước mở to tựa hệt như con cá vàng.
"Em trai lớn rồi, chán ghét chị gái, không còn là cậu em trai đáng yêu mỗi ngày đều bám lấy chị, đòi tắm cùng chị, sờ soạng lung tung nữa."
"Chị im đi, làm gì có chuyện đó!"
Lâm Châu cảm thấy nhức đầu, bệnh cuồng em trai của bà chị này đến giai đoạn cuối rồi!
Có điều từ sau khi cậu đến làm việc ở Cửu Nguyệt Ốc, quả thật gần đây đều về nhà rất muộn, Lâm Lam đã mấy lần kêu ca với cậu rồi.
"Chị không biết! Cuối tuần này em nhất định phải chơi với chị!"
Lâm Lam đặt đũa xuống, bĩu môi, bắt đầu giở trò làm nũng.
"Rốt cuộc cuối tuần này chị muốn làm gì?"
Lâm Châu cảnh giác.
Cậu còn không hiểu Lâm Lam hay sao, hễ cứ có thời gian rõ ràng như vậy, nhất định đang tính làm gì đó.
"À hi hi…"
Lâm Lam ngại ngùng gãi đầu, lấy một tờ rơi đưa cho Lâm Châu xem.
[Cuộc thi xé bảng tên Pokemon toàn thành phố lần thứ mười lăm!
Mỗi năm một lần, cuộc thi xé bảng tên Pokemon lại được khai mạc tại thành phố Tân Chử!
Mang theo Pokemon của bạn!
Tham gia cuộc chiến tranh xé bảng tên thôi!
Giải thưởng phong phú đang chờ bạn đến lĩnh đó!
Giải nhất: Một quả trứng Pokemon thần bí, hai thẻ kiểm tra sức khỏe theo năm tại trung tâm Pokemon.
Giải nhì: Một viên chiêu thức bí ngọc, một thẻ kiểm tra sức khỏe theo năm tại trung tâm Pokemon.
Giải ba: Năm hộp quả văn văn đặc sản của Tân Chử, mười hộp viên năng lượng thông dụng.
Giải top mười:…
"Giải đấu cần hai người một
đội, cuối tuần này sẽ tổ chức, tham gia cùng chị nhé được không…"
Lâm Lam cắn môi nhìn Lâm Châu, bộ dạng đáng thương vô cùng.
"Một người suốt ngày quanh quẩn ở nhà như chị sao tự nhiên lại ra ngoài tham gia hoạt động ngoài trời vậy?"
Lâm Châu ngạc nhiên.
"Khai thật đi, vì cái gì?"
Lâm Lam chột dạ huýt sáo.
"Bởi vì chủ biên tập của bọn chị muốn chị phải thực hiện một bài phỏng vấn cuộc thi xé bảng tên trong số báo tới, nhưng mà…"
Lâm Lam dừng lại, giọng nói lí nhí như muỗi.
"Cả ngày hôm đó chị chỉ chú ý đến Vương Giả, quên mất đến chỗ ban tổ chức lấy giấy phép phỏng vấn. Không có giấy phép sẽ không được vào khu vực thi đấu. Cực chẳng đã, chỉ có thể bỏ tiền ra đăng ký thi đấu để trà trộn vào trong đó…"
"Chị đúng là đồ láu cá."
Lâm Châu không nói nên lời, trong lòng băn khoăn không biết sao sếp của chị chưa sa thải chị đi, còn giữ lại làm gì.
Cuộc thi xé bảng tên Pokemon này cậu biết.
Hằng năm, thành phố Tân Chử đều tổ chức, đó là một hoạt động rất nổi tiếng thuộc về đặc sắc của thành phố, sẽ được phát sóng trên tivi.
Cuộc thi xé bảng tên Pokemon có quy tắc rất giống với một chương trình nổi tiếng của đài Chiết Giang.
Hai người cùng hai Pokemon tập hợp thành một đội, trên người hai con Pokemon sẽ được dán "bảng tên", sau đó các đội sẽ cạnh tranh với nhau.
Nếu bảng tên của mình bị xé mất ắt sẽ bị loại, đồng thời bảng tên có trong tay cũng được chuyển cho người khác.
Sau khi thời gian thi đấu kết thúc, ban tổ chức sẽ tiến hành thống kê số bảng tên có trong tay những thí sinh còn "sống sót" và bắt đầu xếp hạng.
Thí sinh có trong tay nhiều bảng tên nhất sẽ giành chiến thắng.
Người chiến thắng ngoài được trao tặng những phần thưởng giá trị, còn có cơ hội được phỏng vấn lên tivi.
Bởi vì có sự tham gia của Pokemon, sở hữu sẵn tính chiến đấu nhất định, cho nên cuộc thi này nhận được rất nhiều sự chú ý từ phía quần chúng, mỗi năm đều thu hút số lượng lớn người tham gia.
Tuy nhiên ban tổ chức sẽ sàng lọc và kiểm soát số lượng đội chơi trong khoảng một nghìn.
Hơn nữa trong số đó, có rất nhiều người tham gia là streamer và giới truyền thông được định sẵn, hoặc một số khác là minh tinh hạng B, C và gương mặt nổi tiếng trên cộng đồng mạng, cuối cùng suất tham dự chẳng còn lại bao nhiêu.
Lâm Châu không biết làm thế nào mà bà chị mình lại có được suất tham dự cuộc thi.
Tuy nhiên, có cơ hội tham gia một hoạt động như thế này cũng chẳng phải việc gì to tát.
Sau quá trình luyện tập suốt một tháng vừa rồi, Cáo Lửa đã nắm khá vững chiêu thức Song Thuẫn!
Thế nhưng, nếu nó tiếp tục luyện tập mà xa rời thực tế như vậy cũng không tốt.
Tuy rằng có Croconaw của Lưu Lạc thường xuyên luyện tập cùng, nhưng Cáo Lửa đã dần quen với đường lối chiến đấu của đối thủ này.
Thường xuyên đối mặt với cùng một đối thủ, khả năng tiến bộ quá ít, mức độ phát triển quá chậm.
Cho nên Lâm Châu cảm thấy lần này là một cơ hội rất tốt để Cáo Lửa luyện tập, đối mặt với nhiều đối thủ hơn.
Ngoài ra, nếu biểu hiện tốt, lấy được nhiều bảng tên, còn có thể giành được giải thưởng.
"Được thôi, cuối tuần em sẽ cố gắng dành thời gian."
Lâm Châu gật đầu đồng ý.
"Yeah! Chị yêu em quá đi mất!"
Đôi mắt Lâm Lam lấp lánh muôn vàn tinh tú, lập tức ôm lấy cổ Lâm Châu định cắn lên mặt cậu.
Lâm Châu đẩy đầu của Lâm Lam ra không cho cô tiến gần, lau nước miếng dính trên má mình, nghĩ bụng sớm muộn gì cũng có ngày ba đánh gãy chân chị …