Ôm nàng trong lòng, nhìn nàng run rẩy làm cô phì cười. Ai mà không biết tưởng hai người mới bị đánh ghen xong đó
"Có gì đâu mà sợ, tôi che hết rồi không ai thấy đâu mà lo" cô nhìn xuống nàng đang chui vào người mình
"Nhà... nhà chị nhiều người như vậy sao không nói sớm" nàng lắp bắp mà hỏi cô
"Nhà chỉ có một mình tôi, họ là bạn ghé qua chơi thôi. Hơn nữa qua đột xuất như vậy chính tôi cũng giật mình mà" cô nựng lên má nàng
"Thôi bây giờ dậy đi, tôi xuống tiếp khách em ở đâu tự vệ sinh đi, à tôi cũng sẽ mua đồ ăn luôn. Nhanh nhanh một lát xuống nhé" cô tìm đồ để khoác lên rồi căn dặn nàng, chỉ vậy thôi liền đi ra ngoài
Nàng ngồi đây có hơi ấm ức một chút. Người nàng mỏi nhừ hơn nữa cũng đau nhức, vậy mà cô bỏ mặc nàng sao. Mà chắc ai cũng vậy thôi nhỉ, khi làm xong thì thân ai nấy lo thôi. Nàng trước giờ cũng chưa trải qua những chuyện gì thì xem nó bình thường nhưng chắc hẳn sau này hành động bỏ mặc nàng như vậy, nàng sẽ thấy khác. Gắng gượng bước vào phòng tắm, bây giờ nàng phải tự lo cho mình đã
"Ê ê không ngờ luôn á Jisoo, dẫn gái về tận nhà để thịt vậy hả. Càng ngày càng sa đọa nha bạn" Bona ngồi ăn bánh thấy cô xuống liền châm chọc
"Phải rồi đó, chưa kể còn nói mấy lời ngọt ngào nữa kìa" Tae Ri liền hùa theo
"Im đi, các cậu chưa gì làm mà con gái người ta hoảng sợ kia kìa. Đúng là lũ quỷ mà" cô chỉ mặt từng người
"Eyyy chúng ta là gì nào các chị em" Lisa lại bắt đầu tung hứng
"Chúng ta là lũ quỷ ở tận rừng xanh, ở tận núi cao" Bona cùng Tae Ri đồng thanh mà nói
"Thôi thôi bớt làm trò, đi về dùm mình cái" cô quơ tay rồi bực bội nói
"Này nhá dẫn về nhà riêng vậy thì tính xài bao lâu đây" Bona nhướn mày với cô
"Thấy cũng rất ổn, chắc vài tháng" cô uống một ngụm nước rồi trả lời
"Xem ra cũng là kỉ lục ha, kỉ lục trước đó của Jisoo là bao lâu vậy" Lisa ngồi suy nghĩ thời gian nhưng lại quên mất
"Để coi, hình như là một tháng á" Bona cũng ngồi nhớ rồi trả lời
"Qua đây có chuyện gì nói nhanh đi. Cứ ở đấy lo chuyện tào lao" cô có vẻ không muốn nói về mấy chuyện này nữa
"Qua nhà cậu chơi thôi nhưng bây giờ còn có tiểu tình nhân của cậu thì chắc bọn mình đi về thì tốt hơn" Lisa khều khều hai người kia rồi nháy mắt
"Thôi tụi mình về đây, chơi vậy đủ rồi. Tối gặp ở quán nha" cả ba liền cùng nhau mà ra về
Cô đuổi được đám bạn về xong thì liền đặt đồ ăn. Quên mất không biết nãy giờ nàng ra sao rồi, đi lên tìm nàng mới được. Vừa bước vào thì nàng cũng từ phòng tắm bước ra, nàng chậm rãi bước đi nhìn có vẻ hơi khó khăn nhỉ. Cô chỉ đứng đó nhìn chứ không đỡ phụ nàng
"Sao vậy, đau lắm à" cô ung dung nhìn nàng
"Đúng vậy, bụng trở nên đau nhức " nàng ôm bụng dưới mà nhăn nhó
"Ráng đi, tôi cũng không biết phải làm sao" cô lạnh nhạt trả lời nàng
Cô gái nhỏ cũng gật đầu rồi thôi. Chẳng hiểu sao lại phát sinh quan hệ với cô để bây giờ thê thảm như vậy. Thôi thì lần này chắc nàng cũng cắt đứt với cô luôn cho rồi. Nàng chẳng có chút tình ý nào với cô, chắc cô cũng vậy thôi. Không suy nghĩ nhiều nữa, bây giờ đợi đến lúc ăn cái đã rồi về sau
Đồ ăn đến cô liền đi xuống trước mà nhận, nàng cũng từ từ đi xuống theo. Ngồi xuống bàn ăn, ngoan ngoãn ngồi ăn hết phần của mình. Xem ra ăn rồi cũng đỡ hơn một chút, chỉ có điều nơi đó dường như sưng lên thì phải, một chút khó chịu. Ngồi ăn không ai nói ai tiếng nào, lúc ăn xong nàng liền lên phòng cô mà thay lại đồ của mình. Sáng giờ trời nắng nên cũng khô cả rồi
"Bây giờ em về sao" cô ngồi ở phòng khách nhìn nàng
"Vâng, em về đây. Tạm biệt" nàng cúi đầu rồi đi ra ngoài
"Để tôi đưa em về" cô liền đứng lên đi đến chỗ nàng
"Không cần đâu. Em đi taxi về được, à quên nữa chị không cần đến đón em đi học nữa. Mọi chuyện em sẽ xem như chưa có gì xảy ra vậy nhé" nàng cười nói với cô rồi đi ra ngoài
Ngay lúc này cô có cảm giác gì đó nhỉ, một chút buồn kèm một chút hụt hẫng. Nàng dù sao cũng chỉ là một thiếu nữ 17 tuổi, vậy mà trong một khoảnh khắc nào đó cô lại xem nàng cũng giống như những cô gái trước đây mình qua lại. Dù gì cô cũng là người sai trước, vậy mà lại đối xử với nàng không một chút dịu dàng vậy nhỉ
Đứng im ở đó nhìn nàng rời đi. Tâm trạng cô chợt thay đổi, ngồi ở sofa rồi buồn hiu. Không biết lí do nữa, tự nhiên nhớ đến không còn gặp nàng nữa làm cô rất buồn. Rồi nhớ đến chỉ khi muốn ân ái với nàng thì cô mới dịu dàng thôi làm cô thấy có lỗi. Giờ nàng nói không có chuyện gì xảy ra thì cô lấy cớ gì để gặp nàng nữa đây
Nàng cũng thừa nhận thời gian qua quen biết cô rất vui. Cô đối xử với nàng cũng rất tốt nữa, nàng xem cô như một người bạn thôi. Chứ về tình cảm nàng chẳng có ý gì với cô cả. Hai lần quan hệ cùng cô cứ xem như đó là sự cố đi. Giờ nàng không muốn dây dưa kiểu như vậy nữa, thời gian qua bao nhiêu đó được rồi
Từ bữa đó cô cũng không đến gặp nàng nữa. Thời gian không gặp nhau mới biết cuộc sống cả hai bắt đầu đối lập. Nàng vẫn như vậy, hàng ngày đến trường vui vẻ đến cuối tuần thì trở về nhà. Còn cô ủ rũ cả ngày, làm chuyện gì cũng chẳng ra hồn, đến tối cô còn phủ chiếc áo sơ mi ngày đó nàng mặc nữa. Thật sự rất nhớ nàng, có phải cô yêu nàng rồi không đây
Không thể suốt ngày như vậy được, cô