Edit: Nhan Tịch
Beta: Richi
Lâm Yên lấy hợp đồng ra, ngoài bìa hợp đồng thình lình ghi dòng chữ: Bản hợp đồng diễn viên của giải trí Đỉnh Phong
Bên A: Công ty giải trí Đỉnh Phong
Bên B: Lâm Yên
...
Đa Đa ngớ ra vài giây, nhanh tay chộp lấy bản hợp đồng nhìn xem.
Mặc dù cô xem không hiểu, thế nhưng trên hợp đồng ghi bên A và bên B thì cô bé hiểu.
"Chị Lăng, chị xem bản hợp đồng này đi..." Đa Đa vội vàng đem bản hợp đồng đưa tới tay Triệu Hồng Lăng.
Triệu Hồng Lăng cẩn thận lật ra xem, thế mà là hợp đồng của giải trí Đỉnh Phong thật.
"Chị Yên, bản hợp đồng này chắc không phải chị làm giả đấy chứ?" Đa Đa cũng không thể nào tin được giải trí Đỉnh Phong vậy mà lại ký hợp đồng với Lâm Yên.
Khoé miệng Lâm Yên co rút: "Xin hỏi chị làm giả thứ đồ chơi này thì có lợi ích gì?"
Đa Đa suy nghĩ một chút, cũng cảm thấy hình như Lâm Yên không cần thiết làm mấy chuyện hoàn toàn không có giá trị này...
Cho nên nói, bản hợp đồng này chẳng lẽ là thật sao?
Trong khi đang nói chuyện, Lâm Yên lại lấy ra hai bản hợp đồng từ trong túi xách và mở miệng nói: "Chị Lăng, cái này là hợp đồng quản lý của chị, còn đây là hợp đồng trợ lý của Đa Đa."
Đa Đa lại lấy hai bản hợp đồng đó để xem, ngay sau đó mắt đối mắt với Triệu Hồng Lăng, biểu cảm không thể nào tin được.
Trên trời rớt xuống loại bánh có nhân, cảm giác như bị nện ngất, là chuyện như thế nào đây?
"Lâm Yên, chuyện này rốt cuộc là thế nào?" Triệu Hồng Lăng hỏi.
Chị ấy cũng không nghĩ ra, tại sao Lâm Yên lại lấy được bản hợp đồng của giải trí Đỉnh Phong.
Không chỉ vậy, ngay cả hợp đồng của chị ấy và Đa Đa cũng lấy được luôn...
Giải trí Đỉnh Phong có tiếng là khắt khe, nếu diễn viên không phải là người có thực lực hạng A thì sẽ không tuyển làm gì. Có nhận người mới cũng đòi hỏi tư chất cực cao, đối với lý lịch riêng của người đại diện cũng thế.
Mặc dù chị ấy tạo ra được một Ảnh hậu là Tưởng Tư Phi, ở nơi như giải trí Khải Tinh đã có thể ngồi vào chức bộ phận tổng thanh tra kinh tế của diễn viên. Thế nhưng nếu đặt ở giải trí Đỉnh Phong, kiểu người đại diện như chị ấy cũng có một đám.
Đương nhiên Lâm Yên không thể nói thật, cũng không phải do cô không tin chị Lăng và Đa Đa, chẳng qua quan hệ của cô với Bùi Duật Thành càng ít người biết thì càng
tốt.
Thế là, Lâm Yên nghiêm túc cân nhắc tìm từ, sau đó mở miệng nói: "Thật ra đây là chuyện ngoài ý muốn, có lẽ do giải trí Đỉnh Phong nhìn trúng tiềm lực của em? Cho rằng nhất định em sẽ siêu hot luôn!"
Lâm Yên càng biên soạn lại càng mượt, tiếp tục cảm thán nói: "Không nghĩ tới nha, thời đại này còn có công ty có đôi mắt tinh tường có thể nhận ra được châu ngọc là em đây!"
Đa Đa nghe Lâm Yên khoe khoang thì im lặng đen mặt, nhịn không được mở miệng nói: "Tên nào trong giải trí Đỉnh Phong đầu óc bị hư? Thế mà lại nhìn trúng tiềm lực của chị Yên đấy?"
Lâm Yên lắc nhẹ bản hợp đồng trong tay: "Khụ khụ, chị cho em thêm một cơ hội nữa hệ thống lại ngôn ngữ đó!"
Đa Đa: "... Tên nào trong giải trí Đỉnh Phong đầu óc bị hư, thế mà lại nhìn trúng tiềm lực của bà nội thế?"
Lâm Yên lúc này mới hài lòng gật đầu: "Cháu gái ngoan!"
Đa Đa: "..."
Triệu Hồng Lăng đang muốn mở miệng nói chuyện thì lúc này trong hộp thư của chị ấy đột nhiên bật lên một vài email công việc.
"Chị Lăng lại xảy ra chuyện gì nữa thế?" Đa Đa vội vàng hỏi.
Triệu Hồng Lăng nhìn email nằm trong hòm thư có hơi thất thần nói: "Chị bị sa thải, Lâm Yên cũng bị hủy hợp đồng."
Đa Đa giận đến sắp nổ tung: "Bọn người này đúng là lòng lang dạ sói! Bọn họ dựa vào cái gì đuổi chị Lăng đi! Còn có tên Cao Chí Uy kia, hắn ta thì tính là gì chứ, loại tiểu nhân đắc chí! Trước đó khi còn làm cấp dưới của chị Lăng thì mở miệng lại gọi một tiếng chị. Hiện tại thế mà có ý tốt để cho chị Lăng làm trợ lý cho hắn ta, còn làm bộ như là ân đức lớn của trời ban, không đồng ý thì trực tiếp sa thải khỏi công ty! Chị Lăng đã vì cái công ty này hao tốn bao nhiêu tâm huyết chứ?"
Triệu Hồng Lăng nhìn hòm thư, thở thật dài, một chút lưu luyến cuối cùng trong lòng cũng biến mất hầu như chẳng còn gì nữa.