\[ Ting! Tiến độ hảo cảm của nhân vật dành cho kí chủ là 50%.\]
Tịnh Hề:"..." Hey hey hey! Cho bổn bảo bảo load cái đã.
Ta chạy trốn, chàng bắt lại. Sau đó, chàng có thiện cảm với ta???
Ô hay nhể!
Nhanh trí chạy trốn thêm mấy lần nữa để hoàn thành nhiệm vụ nào!
Đây đương nhiên chỉ là ý nghĩ viển vông nhảy trong đầu Tịnh Hề mà thôi. Còn thực tế thì, đến cả việc bây giờ tự đứng dậy được đối với nàng còn khó khăn, huống chi là chạy trốn.
Tịnh Hề bực dọc cọ cọ hai chân lại với nhau. Nếu tay nàng không bị trói thì tốt rồi, chỉ cần một lá phù thôi, là nàng có thể tháo nó ra.
Đêm qua, thất bại do ông trời không chịu ủng hộ bảo bảo.
A a a! Chỉ cần một chút, một chút nữa thôi là có thể quay về rồi.
Feyrld! Nhà ngươi là đồ khốn nạn!
"Nàng không nhất thiết phải chửi ta trong lòng thế đâu..." Cửa sơn mài gỗ mở ra, người đàn ông tuấn mỹ vô trù nhẹ chân bước vào phòng. Chàng đã tháo hoàn toàn mũ trùm đầu ra, làn da nâu phong trần, gợi cảm. Lần trước là một vài sợi tóc đen. Nhưng khi nhìn kĩ lại, hoá ra mái tóc Feyrld là màu nâu đỏ. Thân trên cởi trần, tay bưng bát cháo đặt bên đầu giường. Feyrld ngồi bên nệm bông, nhún nhún vài cái. Ánh mắt tươi cười, đảo từ đầu đến thân của Tịnh Hề, ăn nói vô cùng gợi đòn: "Nàng có thể chửi trước mặt ta này."
"Ngươi cởi trói cho ta đã."
"Không thể." Feyrld kéo Tịnh Hề đặt lên đùi mình, điều chỉnh tư thế sao cho nàng không chịu nhiều cơn đau. Chàng vui vẻ dí sống mũi cao thẳng của mình lên chóp mũi nhỏ xinh của nàng. Mắt hoa đào diễm liễm đầy tà tứ: "Bệ hạ, nàng chạy tiếp sẽ khiến ta đuổi theo rất mệt."
Tịnh Hề: "???" Chuyện gì đang diễn ra trước mặt ta thế này?
Sao thái độ của Feyrld lạ lùng thế?
Trông bộ mặt con thỏ nhỏ ngây ngốc, ngơ ngác của Cleopatra, tim Feyrld không khỏi bang, bang, bang, bùm, bùm, bùm. Kìm lòng không được, chàng đành chụt chụt cái lên chiếc má bánh bao non mềm của nàng. Còn thừa cơ hội gặm gặm liếm liếm mấy cái: "Ngoan ngoãn chút đi. Bây giờ nàng đang ở trên thuyền của ta dời khỏi Ai Cập. Giờ tìm cách thoát cũng chỉ còn cách nhảy xuống sông thôi."
Tịnh Hề:"..." Tiến triển thế này...có nhanh quá không?
Mới gặp nhau hôm qua thôi mà.
Thậm chí, hai chúng ta đã uýnh lộn một phen tơi bời đấy.
Sao thoắt cái, độ hảo cảm đã tăng ầm ầm rồi?
"Đang nghĩ gì thế?" Nâng cằm Tịnh Hề lên, Feyrld hôn nhẹ vào đôi môi béo mập, dịu dàng thầm thì vào tai thiếu nữ: "Nàng đừng hòng trốn khỏi ta."
"Mối quan hệ của chúng ta..." Tịnh Hề nghiêng đầu về phía sau, né né tránh tránh ra khỏi cơn mưa nụ hôn của Feyrld, khó khăn tìm lại giọng nói của mình: "Tốt như thế này từ khi nào thế?"
Không phải mới chỉ ngất một cái thôi sao? Tỉnh dậy là từ kẻ thù thành bạn luôn à?
Í lộn! Chữ "bạn" nghe nó không hợp lý.
"Tốt từ đêm qua rồi..." Ánh