Sáng hôm sau.
Tịnh Hề ngồi dậy, ưỡn ngực ngáp mấy cái.
Sảng khoái ghê!
Vệ sinh cá nhân và thay quần áo xong xuôi, cô bước ra khỏi phòng.
Trong phòng bếp không có người...
Tịnh Hề sờ cằm, bình thường Tịch Mộ luôn làm bữa sáng cho cô. Nếu hôm nào hắn bận quá mới mua đồ ăn bên ngoài giao tới.
Chẳng lẽ sáng nay hắn có việc đi sớm rồi?
Tịnh Hề lại nhấc chân vào phòng khách, mới phát hiện...
Tịch Mộ ngủ ghế sofa nhà cô!
Tuy từ trước tới nay cô cho hắn chìa khóa căn hộ nhưng hắn cùng lắm chỉ tắm ở nhà cô buổi tối thôi.
Thế mà hôm nay lại ngủ ở nhà cô.
Mà sao giờ hắn chưa dậy cơ chứ?
Tịnh Hề nhẹ chân bước đến gần, nhìn chằm chằm Tịch Mộ.
Cảm giác hôn người khác....
Nói thế nào nhể?
Rất ướt át, rất...thích.
Tuy Tịch Mộ luôn giơ ra cái nụ cười dịu dàng giả tạo nhưng Tịnh Hề không có bài xích với việc hôn hắn lắm. Cô vén tóc lên, cúi nhẹ đầu, môi đối môi với người đàn ông rồi chớp mắt nhìn hắn.
\[ Ối kí chủ ơi! Sáng sớm củi khô dễ bén lửa lắm. Ngài còn nhỏ, chớ tự hại bản thân nha.\] Chuột nhỏ vừa online liền thấy kí chủ nhà nó định lén lút hôn nam phụ.
Nam phụ đêm qua chỉ sợ nhịn đến hỏng.
Thế mà mới sáng sớm kí chủ lại hôn hôn hít hít hắn.
Cô đây là đang hành hạ hắn ta đấy.
Tịnh Hề thấy chuột nhỏ hiện thân rồi, nhanh chóng lui lại. Ai ngờ người nằm trên ghế mở mắt, tay hắn túm lấy eo cô kéo xuống.
\[....\] Chuột nhỏ nhìn một màn trước mắt, không nói gì cả. Lẳng lặng quay về không gian hệ thống.
Sáng sớm đã ăn cẩu lương rồi.
Phải đi đọc sách thôi.
Một lúc sau, Tịnh Hề khó hiểu nhìn Tịch Mộ chạy vào phòng tắm.
Sao lúc nào hôn giữa chừng hắn đều chạy đi thế?
Ta đáng sợ vậy à?
Tịch Mộ ở trong phòng tắm rửa qua mặt mũi, đánh răng thay quần áo rồi ra cửa. Thấy bé con vẫn ngồi yên một chỗ liền đi tới, dịu dàng nói: "Anh đưa em ra ngoài ăn sáng rồi đi học nhé."
Tịnh Hề cười ngọt lịm, nhìn hắn: "Anh vẫn giận em à?"
Tịch Mộ thấy nụ cười của cô, trong lòng vốn không còn giận. Chỉ là hắn có chút bất đắc dĩ, hôm qua muốn hỏi cô lén hắn đi đâu. Ai dè cuối cùng là hắn chịu cảnh dục hoả đốt người chui vào phòng tắm tự giải quyết.
Từ lần sau tức giận tuyệt đối không được hôn bé con.
Cô ấy quá dụ người rồi.
"Anh không còn giận nhưng..." Tịch Mộ ngồi xuống bên cạnh cô, nâng mặt cô lên, hôn nhẹ một cái: "Lần sau em ra ngoài hãy nói với anh một tiếng."
Hắn cố gắng khống chế bản tính mình trước cô.
Hắn không muốn cô chán ghét mình.
Nhưng nếu bé con không nghe lời, anh sợ anh sẽ nhốt em bên mình mất.
Tịnh Hề đương nhiên biết rõ bản chất biến thái sâu bên trong người Tịch Mộ. Thế nên trong kịch bản mới ghi hắn vì nữ chính mà giết hại rất nhiều người.
"Vâng ạ." Tịnh Hề ngoài mặt nói đồng ý nhưng nội tâm âm thầm phản đối.
Ta mẹ nó phải nói cho ngươi biết ta đi cứu vớt cuộc đời của người suýt làm chị dâu ngươi chắc?
Tất nhiên là không.
\[Ting! Độ hảo cảm của nhân vật dành cho kí chủ là 88%.\]
Tịch Mộ thấy cô nhu nhuận như vậy rất hài lòng. Hắn mổ nhẹ môi cô mấy cái rồi đứng dậy.
"Đi thôi. Anh đưa em ra ngoài ăn sáng."