Chuột nhỏ hoảng đến rụng cả lông. Kí chủ ở thế giới này mười sáu năm mọi thứ vẫn bình thường. Sao bây giờ cốt truyện lại bẻ cong thế này???
Rốt cuộc cô đã làm gì?
Tịnh Hề tóm lấy chuột nhỏ, xoa xoa đầu nó. Cô nói với vẻ điềm nhiên: "Ta chỉ đùa nam chính một tí thôi mà."
Chuột nhỏ:\[...\] Đùa cái rắm!!!
Nữ chính bị hiếp dâm thì sao? Đây chắc chắn là lỗi của kí chủ!!!
Tịnh Hề phản bác, cô chỉ chọc nam chính thôi. Còn nữ chính thì ai biết được???
Vòng hào quang của nữ chính mất tác dụng rồi à?
\[ Kí chủ, theo nguyên tác thì Tịch Dương đến cứu Như Mạt và xử lí đám người kia...\] Cô chơi nam chính như vậy người ta sao có thể đi cứu nữ chính được?
Tịnh Hề:"..." Ta không biết!
Thế này là do vòng hào quang quá yếu rồi!!!
Nam chính không đến cứu cô ta thì phải có nam phụ một, nam phụ hai,...v..v hay người qua đường Giáp, Ất gì gì đó đến cứu chứ!!!
Cô ta là nữ chính cơ mà!
Nói bị hiếp dâm thì đúng là vậy à?
Chuột nhỏ nghe tiếng lòng của kí chủ, u uất mở máy laptop xem lại diễn biến đêm qua.
\[ Kí chủ, nam chính đang trên đường phi xe đến cứu nữ chính thì gặp tai nạn. May mắn ở đây là hắn ta chỉ bị hôn mê nhẹ, theo tiến độ hệ thống quét được thì tầm một tuần là hắn ta sẽ tỉnh lại. Nhưng nữ chính không có hên như vậy, Trần Tích biết Như Mạt bị anh họ bắt cóc nên đi cứu cô ta. Xong hắn mang cô ta đang ngất về cưỡng dâm luôn.\] Chuột nhỏ đọc mà run cả giọng...
Trúc mã đại nhân "ăn" nữ chính rồi ư?
Đây là kịch bản quái quỷ gì vậy???
Tịnh Hề cầm điều khiển chuyển kênh, an ủi chuột nhỏ...
Ăn thì ăn chứ sao!!!
Tịch Dương cũng bạch bạch bạch với cô ta nhiều lắm chứ bộ.
\[ Kí chủ ơi...\] Chuột nhỏ lắp bắp...
Sao thế?
\[ Nguy rồi, nguy thật rồi!!! Trần Tích yêu nữ chính quá, bây giờ lại mê luyến cơ thể của cô ta nên nhốt cô ả lại rồi!!!!\]
Tịnh Hề:"..." Đây không phải vai diễn của Tịch Mộ sao? Trần Tích cầm nhầm kịch bản à? Hắn ta phải là nam phụ thâm tình vì nữ chính mà đỡ đạn chứ!!!
Gọi đạo diễn ra đây!!!
\[ Kí chủ, chắc tại ngài vỗ cánh mạnh quá nên hiệu ứng cánh bướm mới như vậy.\] Chuột nhỏ xác định toạ độ của Như Mạt rồi đưa cho Tịnh Hề: \[ Bây giờ Trần Tích đang đi siêu thị mua đồ, kí chủ mau đi cứu nữ chính.\]
Tịnh Hề: "..." Không đi! Hôm qua ta vừa đi giúp Du Y xong rồi giờ phải đi cứu nữ chính sao?
Như thế này là không được!!!
Đạo đức nghề nghiệp của ta vẫn còn.
Mặc xác chuột nhỏ gào rú, Tịnh Hề sống chết không đi cứu nữ chính. Cô trực tiếp ném nó vào không gian hệ thống rồi mở tấm chắn ra che.
Đỡ ồn ào.
Chuột nhỏ: \[...\] Kí chủ hình như biết cách dùng tấm chắn rồi.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Cả người đau ê ẩm, Như Mạt mở mắt ra, ngồi bật dậy, cảm giác này...
Cô ta sợ hãi kéo chăn ra, nhìn xuống...
Đây đâu phải cái váy hôm