Ngày ấy cô cứ nghĩ mình đã lựa chọn đúng người cô đã yêu hắn bằng một tình yêu chân thành nhất, để đánh đổi được gì ngoài những giọt nước mắt đau thương, đôi môi đã đắng chát giọt lệ trĩu nặng khiến cho cô như gục ngã, trái tim cô đã in sâu một niềm đau bất tận làm sau có thể lành lại được, vì một người yêu mù quáng còn một người vô cùng nhẫn tâm chà đạp lên tình yêu đó.
Hôm nay là hôn lễ của Quân Dao và Trạch Hạo cô đang rất vui vẻ để được sánh bước cùng người mình yêu trên con đường hôn nhân hạnh phúc sấp tới, Quân Dao đang được nhân viên mặc lên người chiếc váy cưới vô cùng long trọng chiếc váy bồng bềnh khiến cho cô như một nàng công chúa xinh đẹp, chiếc váy mà mọi cô gái đều mơ ước được mặc lên người một lần.
Nhớ đến những khoảng thời gian hai người còn yêu nhau không biết vì lý do gì mà ba cô lại ngăn cản mình, nhưng Quân Dao không biết vì lý do gì mà ông lại làm như vậy nhưng ông không hề nói chuyện gì đã xảy ra, Quân Dao đã cãi lời ba của mình vượt qua bao nhiêu khó khăn để yêu Trạch Hạo, ngày hôm nay hai người cũng đã đi đến được bến bờ của hạnh phúc, cô đã nghĩ mọi thứ điều màu hồng cho đến khi cô nhận ra thì đã quá muộn.
Buổi lễ được bắt đầu mọi người đã đến đông đúc tiếng nhạc du dương vang lên cũng là lúc Quân Dao bước ra cùng ba mình đi lên lễ đường, Trạch Hàn đứng đó đợi cô đến nhưng hôm nay tâm trạng của hắn vô cùng lạ, ánh mắt nhìn Quân Dao vô cùng đáng sợ, cô cũng không nghĩ ngợi gì nhiều chỉ nở nụ cười về phía hắn.
Quân Dao đã đi đến cạnh Trạch Hạo nhưng đôi mắt của hắn nhìn cô như toát ra ngọn lửa thù hận.
Nghi lễ được tiến hành với sự chứng kiến của mọi người, có một điều mà cô không bao giờ biết mối thâm thù của Trạch Hạo quá lớn nó đã lấn ác cả lý trí của hắn trong đầu của hắn bây giờ chỉ còn