Tại bệnh viện Quân Dao đang ngồi bất lực nhìn về phía phòng cấp cứu, cô đang đi làm ở văn phòng thì nhận được cuộc điện thoại của mẹ nuôi, Tiểu Thiên bỗng nhiên nôn hết những gì thằng bé ăn bình sữa vừa mới vừa ti xong cũng nôn ra hết, cơ thể sốt cao khiến cho bà lo lắng gọi điện cho Quân Dao về đưa Tiểu Thiên đi bệnh viện.
Trong lòng Quân Dao đầy sự sợ hãi, cô chỉ có một đứa con nếu Tiểu Thiên có mệnh hệ gì chắc cô cũng chẳng cần thiết sống nữa trong những lúc này cô cảm thấy mình thật vô dụng.
Bác sĩ đi ra Quân Dao liền chạy đến hỏi tình hình của Tiểu Thiên
" Con tôi sao rồi bác sĩ?"
Vẻ mặt của bác sĩ đầy sự lo lắng.
" Thằng bé có một khói u đang chèn ép ở não bộ nhưng rất mai là khối u lành tính chỉ cần phẫu thuật thì sẽ ổn thôi nhưng chi phí lại là vấn đề đáng lo ngại tôi khuyên cô nên đưa đứa bé lên trên những bệnh viện thành phố nơi đó đầy đủ máy móc thiết bị tiên tiến hơn ca phẫu thuật sẽ có thể thành công tốt nhất có thể mong gia đình nhanh chóng giải quyết.
"
Quân Dao như rơi xuống vực thẳm cô ngồi quỵ xuống sàn nhà lạnh lẽo chân cô đã mềm nhũn không thể nào đứng vững được nữa, mẹ nuôi vội vàng đi đến đỡ lấy cô, Quân Dao không kiềm chế được mà khóc nức nở, cô đưa tay đánh vào lòng ngực của mình vì đã sinh ra Tiểu Thiên mà lại không cho nó có một cơ thể khoẻ mạnh.
" Tất cả là tại mẹ, mẹ không tốt không dành thời gian chăm sóc con mẹ thật sự quá tồi tệ.
"
Quân Dao tuyệt vọng nước mắt đã đầm đìa cả gương mặt, làm sao cô có thể kiếm được nhiều tiền để cho Tiểu Thiên phẫu thuật đây, số tiền lương ít ỏi cũng chỉ để hai mẹ con sống qua ngày mà thôi, lúc này Quân Dao thật sự rất cần tiền cô sẽ làm tất cả để chữa trị cho Tiểu Thiên.
Biến cố ập đến bất ngờ khiến cho Quân Dao ngày càng mệt mỏi cô làm việc không ngừng nghỉ để rút ngắn thời gian cho Tiểu Thiên chữa bệnh, mẹ nuôi cũng đã đưa cho Quân Dao một phần tiền dưỡng già của mình cho Quân Dao nhưng cô đã nợ bà quá nhiều nếu cô nhận số tiền này thì không chắc sau này có thể trả nỗi.
Mọi áp lực như đè