"Hạ gia chúng tôi nhất định sẽ không đồng ý với yêu cầu của cậu đâu.
Phiền cậu về cho!"
Trong một căn biệt thự sang trọng, thân ảnh một cặp vợ chồng tầm trung niên đang ngồi trên ghế với một nét mặt có phần khó chịu.
Đối diện với cặp vợ chồng ấy bây giờ là một người đàn ông cao lớn, tầm ba mươi tuổi.
Gương mặt của anh ta lãnh đạm, không hề biểu lộ cảm xúc gì ra bên ngoài.
Cạnh người đàn ông ấy còn là một cô gái ngoài hai mươi, mang theo nét đẹp rạng rỡ, tràn đầy sức sống của thanh xuân.
Gương mặt của cô gái có phần khó xử trước tỉnh cảnh hiện tại bây giờ..
"Hôm nay tôi đến đây không phải để hỏi ý kiến của hai người.
Tôi chỉ muốn thông báo Hạ gia và Lạc gia sẽ kết thông gia với nhau!"
Thanh âm của người đàn ông vang lên khiến cho sắc mặt của đôi vợ chồng càng thêm tái nhợt đi.
Có lẽ khí thế của người đàn ông này quá lớn khiến cho họ có chút bị đàn áp..
"Ba mẹ! Hai người không cần phải chống đối lại anh ấy làm gì! Con sẽ chấp nhận cuộc hôn nhân này!"
Hạ Băng nãy giờ im lặng đột nhiên lại lên tiếng khiến mọi ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào cô trong chốc lát.
Gương mặt của Hạ lão gia và Hạ phu nhân có phần ngạc nhiên vì quyết định của con gái mình..
Trái ngược thì gương mặt của Lạc Tử An bây giờ lại có chút thâm sâu khó lường.
Anh đưa ánh mắt dò xét về phía cô, khiến cho cô không thể đoán được rốt cuộc tâm tư của người đàn ông có quyền thế bậc nhất thành phố này là gì..
"Hạ Băng! Con suy nghĩ kĩ lại đi! Chuyện hôn nhân không phải là nói giỡn là giỡn được đâu."
Hàn Nguyệt - Hạ phu nhân nghe thấy con gái nói vậy thì tỏ ra lo lắng.
Bà sợ cô vì lo cho Hạ gia bị Lạc gia chèn ép nếu không đồng ý liên hôn mà chấp nhận đồng ý mối hôn sự này..
Hạ Băng nhìn mẹ lo lắng cho mình thì nở một nụ cười nhẹ như để trấn an bà.
Cô nói với mẹ:
"Mẹ yên tâm.
Con nhất định sẽ không sao đâu."
Hàn Nguyệt nghe con nói vậy thì cũng an tâm hơn phần nào.
Bà nắm lấy đôi bàn tay có phần mảnh khảnh của con mà nói:
"Nếu con đã quyết vậy mẹ cũng không phản đối nữa.
Qua bên đó nhớ giữ gìn sức khỏe nha."
"Vâng."
Hạ Băng nhẹ giọng trả lời lại mẹ.
Rồi cô nhìn qua chỗ Lạc Tử An thì vô tình bắt gặp nụ cười trên môi anh.
Nhưng nụ cười ấy cũng không vương lại lâu, ngay khi nhìn thấy ánh mắt của cô, anh lập tức thu lại nét cười trên môi..
Hạ Băng thấy có chút hụt hẫng trong lòng vì việc làm ấy của anh mà không hiểu vì sao..
"Nếu như Hạ tiểu thư cũng đồng ý với hôn sự này rồi.
Vậy thì Hạ lão