Sau khi hỏi lễ tân bàn số 19 ở đâu, Hạ Băng đi một mạch đến nơi mà lễ tân đã chỉ.
Đến nơi, cô bắt gặp một cô gái đã ngồi chờ sẵn ở đó.
Cô gái mặc một bộ váy hở vai, trông rất quyến rũ và gợi cảm.
Những chàng trai ở xung quanh vẫn luôn nhìn cô ta từ nãy đến giờ..
Hạ Băng nhìn trang phục cùng lối trang điểm đậm của cô gái thì không khỏi cảm thấy phản cảm..
Cô biết quyền ăn mặc và chăm chút bản thân là của từng người nhưng không hiểu sao ấn tượng của cô với cô gái trước mặt này đột nhiên xấu đi một tầng..
Cô gái sau khi thấy Hạ Băng xuất hiện đã nhận ra và nói với cô..
"Cô ngồi xuống đi.
Tôi có chuyện muốn nói!"
Hạ Băng bất giác ngồi xuống theo yêu cầu của cô gái.
Xong xuôi cô đưa ánh mắt khó hiểu để nhìn người trước mặt cùng câu hỏi..
"Bây giờ cô đã có thể cho tôi biết danh tính cùng mục đích của mình chưa?"
Cô gái nghe Hạ Băng không vòng vo mà đã trực tiếp hỏi vào vấn đề chính thì cũng không nói luô mục đích của mình khi hẹn Hạ Băng mà chỉ cho cô biết danh tính trước..
"Tôi là Đường Hoa Linh, tiểu thư Đường gia.
Chắc cô cũng từng nghe qua nhỉ?"
Đường Hoa Linh vừa nói vừa bày ra vẻ mặt có chút tự hào.
Chắc cũng vì Đường gia mấy năm nay đều đang trên đà phát triển nên cô ta có chút kiêu căng về gia thế của mình..
Hạ Băng nghe Đường Hoa Linh giới thiệu xong cũng không khen cô ta lấy một câu mà trực tiếp hỏi lại một lần nữa mục đích của cô ta là gì.
Giọng nói của cô lần này có chút khó chịu hơn khi nãy..
"Đã từng nghe qua nhưng nó có liên quan gì đến mục đích cô hẹn tôi ra đây?"
Đường Hoa Linh nghe Hạ Băng hỏi vậy thì không khỏi tức tối.
Cô ta còn đang muốn nghe Hạ Băng phải trầm trồ vì gia thế của mình..
Thế mà Hạ Băng lại làm như không mà phớt lờ cô ta..
Cũng không phải cô ta không biết Hạ Băng là tiểu thư cành vàng lá ngọc của Hạ gia mà coi thường.
Mà là cô ta còn biết cả chuyện Hạ gia sắp sửa gặp biến lớn nên cũng từ đấy sinh ra chút tự cao với thân phận của mình..
Đường Hoa Linh còn đang muốn khoe khoang thêm độ giàu có của mình với Hạ Băng để khiến cho cô phải nể phục cô ta nhưng rồi lại nghĩ đến mục đích của mình đến đây không phải như vậy nên cũng không nói thêm mấy việc thừa thãi nữa mà vào vấn đề..
"Cô thật sự muốn biết mục đích tôi hẹn cô ra đây sao? Tôi chỉ sợ nghe xong rồi cô lại không còn đủ can đảm mà sống tiếp những ngày tháng an nhàn như trước thôi."
Đường Hoa Linh nói mà không để ý đến sắc mặt của Hạ Băng.
Có thể nói Hạ Băng sau khi nghe Đường Hoa Linh nói vậy thì cũng chỉ cười chế giễu cô ta một chút.
Sống an nhàn? Không biết là cô