Tối hôm đó sau khi trở lại phòng khách, Lạc Tử An cũng không muốn ở lại lâu hơn.
Anh đi thẳng lên phòng ngủ.
Dù sao hôm nay cũng có quá nhiều chuyện xảy ra, lần đầu tiên Lạc Tử An cảm thấy mệt đến như vậy.
Hạ Băng ở dưới phòng khách xử lý nốt đống tài liệu.
Mãi đến hai giờ sáng, cô mới làm được hết số việc đó.
Khi ấy Hạ Băng mới có tâm trạng để mà đi ngủ.
Hạ Băng định sáng mai sẽ không lên công ty do hôm nay làm việc khá nhiều, cô muốn ngủ bù.
Nhưng nghĩ đến việc mình còn phải thông báo chuyện hợp tác giữa cô với Tạ Uyển Ân và Triệu Phong Vũ nên cuối Hạ Băng lại quyết định sẽ lên công ty..
..
Sáng hôm sau, như thường lệ Hạ Băng vẫn dậy lúc sáu giờ.
Sau khi cô sửa soạn đồ xong thì cũng đã là sáu rưỡi hơn.
Hạ Băng định bụng sẽ ghé vào quán bánh mới mở ở gần công ty để mua đồ ăn sáng tại cô nghe mọi người đồn là đồ ở đó rất ngon.
Nhưng cô vừa bước ra khỏi phòng đã nhìn thấy Lạc Tử An ngồi ở bàn ăn.
Trước mặt anh là rất nhiều món..
Đột nhiên trong phút chốc, Hạ Băng không còn hứng thú với món bánh ở cửa tiệm kia nữa, cô muốn thử những món ăn ở trên bàn kia..
Lạc Tử An vẫn đang ngồi ăn nãy giờ, hình như anh cũng cảm nhận được có một ánh mắt nóng bỏng vẫn luôn nhìn mình nãy giờ.
Anh đưa ánh mắt lên thì bắt gặp Hạ Băng đang vội quay mặt đi nơi khác để che đi vẻ ngượng ngùng trên khuôn mặt..
Lạc Tử An cảm thấy cô có chút dễ nhìn hơn thường ngày..
"Cô định lên công ty luôn à?"
Hạ Băng còn đang ngượng ngùng vì bị Lạc Tử An bắt quả tang cô nhìn trộm anh lúc ăn dù cho thật ra là Hạ Băng nhìn đồ ăn anh nấu.
Nhưng điều đó không quan trọng, dù cô nhìn thứ gì thì cũng không phải là quang minh chính đại.
Hạ Băng vẫn cảm thấy có chút chột dạ..
Cô vẫn còn đang ngơ ngác vì câu nói đột ngột của Lạc Tử An.
Đến khi kịp phản ứng lại Hạ Băng mới nhận ra anh vậy mà lại quan tâm đến cô..
"Đúng vậy."
Mặc dù trong lòng rất phấn khích nhưng mà bên ngoài Hạ Băng vẫn giữ nguyên thái độ bình tĩnh khiến cho Lạc Tử An có chút kinh ngạc.
Chả phải nói Hạ Băng có tình cảm với mình sao? Được mình quan tâm vậy mà vẫn bình thản?
Lạc Tử An có rất nhiều điều thắc mắc về Hạ Băng nhưng anh lại không hỏi ra.
Thay vào đó, anh coi như không có gì mà chuyển chủ đề..
"Vậy cô ngồi xuống đây ăn sáng đi rồi hãy đi lên công ty.
Dù sao đồ ăn ở đó cũng không được chất lượng.
Chưa chắc đã hợp khẩu vị của cô."
Hạ Băng có chút ngạc nhiên nhưng cô không nói gì chỉ đi lại gần bàn ăn rồi ngồi xuống.
Chắc anh ấy lại là tiện tay nấu thừa!
Hạ Băng thầm nghĩ