Má ơi, thật luôn? Cô còn tưởng ban nãy là do bản thân nghe nhầm nữa chứ?
Đi du lịch?
“ Sao đột nhiên lại..” - Kiều Uyển Nhi ấp úng.
Hắn im lặng một hồi, chắc là đang nghĩ xem nên nói thế nào không quá sến sẩm lại không gây mất lòng.
“ Đi trăng mật”.
Vốn dĩ hắn muốn sau khi tổ chức hôn lễ sẽ đưa cô đi, nhưng bây giờ trong lòng hắn quá bất an, phải khiến cho cô vui vẻ.
Có như vậy thì cô mới không rời đi nữa.
Kiều Uyển Nhi trước đây từng đi đến rất nhiều nơi, mỗi buổi tiệc lớn cha mẹ đều đưa cô đến đó để tìm xem người nào phù hợp.
Tuy mang tiếng là ‘đi rất nhiều nơi’ nhưng thực chất cô chẳng thoải mái chút nào.
Riêng tư không có, chỉ là một món hàng đợi xem ai vừa ý thì đem về.
“ Đi đâu?” - Trong lòng có chút mong chờ, cô cứ nghĩ mãi đến việc đi chơi mà đại não không kịp tải dữ liệu.
Không chú ý đến hai từ ‘trăng mật’ mà hắn nói.
Lục Nghiên Dương không ngờ cô đồng ý nhanh đến vậy, có chút ngạc nhiên, nhưng vẫn nói ra đáp án đã chuẩn bị từ trước đó …
Trước đó đang nói đến chính là trước khi hai người đăng ký kết hôn.
Lúc đến nhà cô hỏi cưới thì hắn đã nghĩ đến tên của con đầu lòng luôn rồi.
Chuyện đi trăng mật chỉ là việc cỏn con.1
“ Đi đến đảo, du lịch một tuần sau đó sẽ đến những nơi em muốn”.
“ Vậy khi nào đi?”.
“ Ngày mai” - Lục tổng nhanh nhảu đáp.
Kiều Uyển Nhi bị doạ một phen, giật mình.
Trả lời gì mà nhanh vậy? Ai không biết còn tưởng cô sẽ đổi ý nếu dám chậm trễ.
Thực lòng thì Kiều Uyển Nhi muốn đến công ty trước để nói với Hạ tiểu thư chuyện xin nghỉ việc.
Nhưng mà tạm thời không biết nên nói thế nào.
Nói thật thì cái chuyện hôn nhân này nó rối rắm phức tạp, cô không muốn kể đến.
Còn bịa ra một lý do thì cô vẫn chưa nghĩ ra cái cớ nào thích hợp.
Thôi thì cứ đi du lịch trước, tranh thủ thừoi gian vừa thư giãn vừa nghĩ cách.
Đúng là nhất tiễn song điêu, cô đúng là quá thông minh.
“ Ừm, mai đi.
Vậy thì tối nay ngủ sớm … hức!”.
Kiều Uyển Nhi dụi dụi đầu vào chiếc gối mềm mại, tìm một vị trí thoải mái rồi nhắm mắt.
Tiếp đó liền cảm thấy một mảng trên cổ hơi ươn ướt, dường như bị li3m.
Lục Nghiên Dương há miệng, cắn phập một phát.
Bàn tay cũng luồng từ dưới váy đặt lên một bên to căng tròn mà nhàu nặn.
Người đàn ông chẳng hề nương tay chút nào, đến mức cô có cảm giác khó chịu.
Dù không đau nhưng mà chẳng thoải mái chút nào.
Nếu