Kiều Uyển Nhi đi vào phòng tắm, khoá cửa.
Nước tắm được pha rất vừa, cô ngồi trong bồn thư giãn
Sau khi đã rửa trôi những bụi bẩn cùng mệt mỏi, cô mặc áo quần đã được chuẩn bị rồi đi ra ngoài
Vừa mở cửa liền nghe thấy âm thanh của hắn
“ Không về”
Nhìn thấy cô, Lục Nghiên Dương cúp điện thoại rồi tiếp tục làm việc
Đoạn nói chuyện cô nghe lỏm được lại khiến cô chẳng hiểu gì, nên mặc kệ đi
Nghĩ lại vì bị hắn lờ đi nên có chút không vui, cô đi đến sofa rồi mở tivi, dự định sẽ ngồi ở đó đến sáng
Nhưng hiện thực nhanh chóng phá tan dự định của cô.
Tivi màn hình to, rõ nét được mở lên, từng hình ảnh sinh động trên đó đập vào mắt khiến cho cô suýt đánh rơi cả điều khiển
Đôi nam nữ không mảnh vải che thân đang ở trên giường quấn lấy nhau, âm thanh rê.n rỉ của cô gái khiến cho Kiều Uyển Nhi má nóng bừng bừng
Lộp cộp …
Nghe thấy tiếng động, cô xoay đầu về phía phát ra âm thanh theo quán tính
Lục Nghiên Dương ngồi trên giường, duy trì tư thế bấm điện thoại nhưng trên tay lại không có gì, chiếc điện thoại của hắn đang nằm dưới thảm trải sàn.
Có thể nhận thấy âm thanh rơi đồ lúc này là do thứ gì gây ra
Hắn đang ngồi gõ bàn phím mê say, đang định gọi điện thoại cho Hạ Đông Quân để hỏi vài vấn đề thì liền nghe thấy âm thanh không được đứng đắn cho lắm.
Lần này mày rậm không có thời gian để nhíu lại thì đã nhìn thấy hình ảnh nóng bỏng mắt trên tivi
Hắn chỉ liếc sơ, sau đó sự chú ý đã đổ dồn lên Kiều Uyển Nhi.
Cứ thế chăm chăm nhìn, lúc sau thì hắng giọng rồi tiếp tục làm việc giả vờ như không quan tâm
Kiều tiểu thư vội vàng huơ huơ cái điều khiển trong tay, lát sau lúng túng tắt tivi đi.
Cô nhíu mày, đôi mắt nhắm lại, môi mọng liếm liếm vài cái, vô cùng khẩn trương
Chết thật, sao lạiu chiếu cái cảnh đó chứ?
Cái khách sạn này không phải nơi để nghỉ dưỡng mà là nơi để duy trì tình cảm ư?
Quả nhiên hắn có ý đồ đen tối
Kiều Uyển Nhi cố gắng tự bào chữa
Đúng rồi, hắn đưa mình đến đây mà.
Chắc chắn đã chuẩn bị hết mọi thứ rồi, mọi chuyện không phải lỗi của mình …
Cô nằm xuống ghế, dùng đệm lót lưng che đi gương mặt xấu hổ
Chẳng biết thời gian đã trôi qua bao lâu, nhưng cô cứ giữ nguyê tư thế cuộn tròn ôm lấy cái đệm mềm, co đến khi âm thanh lách cách đều đặn dừng lại
Kiều Uyển Nhi lén bỏ cái đệm