Chẳng biết là do Ôn Đình không truyền đạt lại được ý tứ của Diệp Hoài, hay là Lý Ngộ không muốn dùng đến kiến nghị của vị này, nói tóm lại, sáng sớm ngày hôm sau, trên mạng đã tràn lan ảnh chụp tại phim trường của Viên Tinh Châu và Hoắc Dương Thanh.
4 giờ sáng, những người ngủ sớm còn chưa thức dậy, người ngủ muộn thì cũng đã đi vào giấc ngủ, chính là thời điểm bốn bề đều tĩnh mịch.
Viên Tinh Châu ở trong phòng hóa trang, nhìn ảnh chụp bị tuồn ra mà cau mày rầu rĩ.
"Thầy Viên." Một cô bé xách theo hòm trang điểm tiến vào chào hỏi, trông có vẻ như là chuyên viên trang điểm ngày hôm nay.
Viên Tinh Châu vội đứng dậy: "Vất vả rồi."
"Không có gì." Cô bé tươi cười, "Thời gian vẫn còn sớm, anh ngủ thêm một lát nữa cũng được."
Số lượng chuyên viên trang điểm và trợ lý của đoàn phim đều hữu hạn, cho nên mọi người tiến hành hóa trang theo từng nhóm, ca sớm nhất bắt đầu lúc 4 giờ, trang điểm xong xuôi là hơn 5 giờ. Mà bộ phận chế tác chính của đoàn phim đều thức dậy lúc hơn 6 giờ, dù sao chỉ cần không chậm trễ đoàn phim bắt đầu công việc là được.
Viên Tinh Châu ở đoàn phim vẫn luôn có mặt vào ca sớm nhất. Rốt cuộc thì lúc điều phối viên thu xếp những vấn đề này, ngoại trừ xét theo cấp bậc danh tiếng, còn phải xét đến tính tình của từng nghệ sĩ và đoàn đội quản lý. Tính tình của Viên Tinh Châu rất tốt, người đại diện lại không hỏi thăm gì nhiều, bởi vậy gặp được điều phối viên tốt bụng thì tháng ngày còn có thể trải qua thoải mái một ít, gặp phải người lười biếng hoặc không quá thiện lương, tháng ngày liền khổ sở.
Tổ hoá trang có khi cũng nhìn người mà phục vụ, ngày hôm qua nam chuyên viên trang điểm phụ trách những vai phụ giống như cậu, luôn tỏ thái độ mặt nặng mày nhẹ với Viên Tinh Châu.
"Tôi tạm thời không buồn ngủ, cảm ơn cô." Viên Tinh Châu nở nụ cười hiền lành với cô bé, có chút kinh ngạc, "Hôm nay đổi người sao?"
"Em xin đổi với người ta đấy." Cô bé nhảy vào, hớn hở nói, "Ngày hôm qua em nghe nói Diệp Thần tới tham ban. Cho nên vội vã xin sếp cho đổi một chút, hôm nay để em lo phần trang điểm cho anh và chị Hàn, như vậy lỡ đâu Diệp Thần tới tìm anh, em có thể được tận mắt nhìn thấy người thật!"
Viên Tinh Châu không ngờ ngày hôm qua chính mình vừa mới gặp được fan của mình bằng xương bằng thịt, hôm nay fan của Diệp Hoài đã tìm tới cửa.
"Hôm nay anh ấy chưa chắc đã lại đây." Viên Tinh Châu cười nói, "Có điều nếu như anh ấy có lại, tôi sẽ bảo người gọi cô một tiếng."
Cô bé sửng sốt, vui mừng khôn xiết nói: "Thật không ạ?"
Viên Tinh Châu gật đầu, nghĩ đến tính nết khó ở của Diệp Hoài, lại nhắc nhở, "Nhưng mà không nhất định là có thể chụp ảnh chung, cũng không chắc có thể ký tên. Đến lúc đó tôi phải hỏi qua trước ý kiến của anh ấy."
"Vâng vâng!" Cô bé liên tục gật đầu, sắc mặt đỏ bừng nói, "Diệp Thần cao lãnh như vậy, em chỉ ở đằng xa mà nhìn một cái cũng được nữa! Huhuhu thầy Viên anh thật tốt quá."
Cô bé cảm động nói: "Hồi trước em là fan only của Diệp Hoài, về sau em cũng muốn làm fan CP của hai anh."
Viên Tinh Châu: "......"
"Cái đấy...... thực ra chẳng cần đâu." Viên Tinh Châu dở khóc dở cười, nghĩ thầm thôi đừng sửa lại, cô sửa tôi sẽ lại hại thêm một người.
Cũng không biết Diệp Hoài mấy giờ mới dậy đây?
Viên Tinh Châu lén lút suy nghĩ, vị này đến lúc đó sẽ xem hot search sao? Hy vọng hắn ngủ nhiều thêm một lát, lỡ như xù lông nổi khùng lên, chính mình cũng chưa chắc có thể sống yên ổn.
Viên Tinh Châu lo lắng bất an, hóa trang xong xuôi lại ngồi tại chỗ chợp mắt.
Hiếm thấy hôm nay Hoắc Dương Thanh cũng tới sớm, mới hơn 6 giờ, Viên Tinh Châu đã lại chạm mặt với vị fan cũ này.
"Ngày hôm qua vừa quay xong anh liền đi rồi." Hoắc Dương Thanh cười tỏa nắng, khoe hàm răng trắng bóc nói, "Sao chạy nhanh vậy? Còn muốn rủ anh cùng đi ăn lẩu kia mà?"
"Ăn lẩu?" Viên Tinh Châu tỏ vẻ hiếu kỳ, "Xung quanh đây có chỗ ăn lẩu sao?"
"Ha ha ha anh không biết à! Một quán lẩu dê bản địa, ở ngay trong thôn, thịt dê Nội Mông chính gốc cắt lát, nồi lẩu bằng đồng đỏ, đặc biệt ngon." Hoắc Dương Thanh nói, "Ngày hôm qua khó khăn lắm tôi mới cống hiến được nụ hôn đầu tiên trên màn ảnh, cho nên mời mọi người đi ăn chúc mừng, mà tìm một vòng không thấy anh đâu. Anh vội chuyện gì vậy?"
Viên Tinh Châu nghe y nói nụ hôn đầu tiên trên màn ảnh, hơi sửng sốt, cười nói, "Tôi về khách sạn với Diệp Hoài, anh ấy nóng lòng muốn tắm rửa."
Hoắc Dương Thanh hơi sửng sốt, theo sau nhìn lại đầy hồ nghi.
Viên Tinh Châu: "Sao thế?"
"Đừng cho rằng tôi không biết nha!" Hoắc Dương Thanh đưa mắt nhìn chuyên viên trang điểm, thần thần bí bí nói, "Hôm qua tôi đã biết hết cả rồi, người đại diện của tôi đã nói."
Viên Tinh Châu giật mình, nghĩ đến Hoắc Dương Thanh là người ngoài đầu tiên biết chuyện cậu xào CP giả, không khỏi có chút xấu hổ.
"Ui dào, người một nhà, có gì mà phải lừa gạt." Hoắc Dương Thanh thấy cậu khó xử, tùy tiện nói, "Nếu tính ra, tôi với anh lại càng thân thiết hơn, tôi tốt xấu gì cũng từng vì anh mà cõng qua đao lớn, gánh qua xà nhà, từng dẫn theo quân đoàn follower hùng hậu xông ra tiền tuyến! Anh có gì mà không nói được cho tôi biết?"
"Không có gì." Viên Tinh Châu bị y lây bệnh trung nhị*, cảm giác xấu hổ biến mất trong nháy mắt, vừa cảm động lại vừa buồn cười, "Tối hôm qua sương mù quá dày, tôi sợ anh ấy mới trở về, đi đường khuya không an toàn, cho nên bảo anh ấy ở lại chắp vá một đêm."
*bệnh trung nhị: bệnh của học sinh năm hai trung học (lớp 8), cụm từ gốc là "chuunibyou" trong một bộ anime Nhật, đại khái là bệnh tuổi teen ảo tưởng mình có siêu năng lực hoặc trí tuệ xuất chúng, nói chuyện hơi sến và hơi lúa, dùng từ ngữ thái quá.
"Anh chính là quá tốt bụng." Hoắc Dương Thanh bình luận.
Viên Tinh Châu lại nhớ tới chỗ kỳ quái, hỏi y: "Tôi còn muốn hỏi cậu đây, Diệp Hoài làm sao biết được cậu là anti-fan?"
Hoắc Dương Thanh: "Hả??"
Y ngây dại ra một chút, hiển nhiên vô cùng bất ngờ đối với chuyện này, "Hắn nói? Sao hắn lại biết?"
"Tôi còn muốn hỏi cậu mà." Viên Tinh Châu nói, "Hôm qua cậu đã nói những gì?"
"Tôi chỉ chào hỏi hằng ngày vài câu thôi mà." Hoắc Dương Thanh ngẩn người, thử nỗ lực hồi tưởng lại, "Tôi nói với hắn, có thể được đóng phim chung với Tinh Châu thật là tốt quá rồi...... Châu Châu chính là thần tượng của tôi, là đóa hoa hồng không gai thơm ngát nhất trong lòng tôi, tưởng tượng đến lát nữa bọn tôi sắp quay cảnh hôn, tim tôi đã có chút loạn nhịp."
Hoắc Dương Thanh nói: "Sau đó...... Sau đó hắn không nói gì nữa, rồi anh đi tới......"
Viên Tinh Châu nghĩ nghĩ, quyết đoán nhặt ra được một cụm từ mấu chốt, tự mình lấy di động ra lên mạng lục soát thử.
Viên Tinh Châu: "......"
Quả nhiên, chỉ có một Blogger tên ID là Zephirine Rose, từng đăng bài Weibo "Tinh Châu......Đóa hoa hồng không gai thơm ngát nhất".
Bài viết của vị blogger này 60% là những trận oanh tạc rắm cầu vồng* dành cho Viên Tinh Châu, 30% là châm chọc mỉa mai những thành viên khác, còn có 10% là những bài đăng khoe của hằng ngày, tuy rằng không lộ mặt, nhưng nhìn vào phong cách đậm chất phú nhị đại (con ông cháu cha) kia, quả thật là Hoắc Dương Thanh không còn nghi ngờ gì nữa.
*彩虹屁 (rắm cầu vồng): ý nói những lời tâng bốc lên mây, những lời khen có cánh của fan dành cho idol, kiểu như idol thả rắm cũng biến thành cầu vồng, idol làm gì cũng tốt cũng đẹp.
Viên Tinh Châu lặng lẽ bấm mở trang chủ, xoay điện thoại qua, cho Hoắc Dương Thanh xem.
"Đờ mờ?" Hoắc Dương Thanh giật người ngồi thẳng dậy, làm chuyên viên trang điểm hết hồn.
Viên Tinh Châu bất đắc dĩ mà che mặt.
"Viên Tinh Châu cậu có thể nào trước hết đừng gây chuyện ở đây?" Chuyên viên trang điểm đột nhiên cất tiếng, nói giọng bất mãn: "Cậu xem cậu dọa Dương Thanh kìa, suýt chút nữa là kẻ mắt bị lệch luôn rồi."
Viên Tinh Châu sửng sốt, lập tức xin lỗi ngay.
"Kẻ lệch thì kẻ lại thôi, tôi nhảy dựng lên liên quan gì đến anh ấy?" Hoắc Dương Thanh lại giương mắt, sắc mặt cau có mà nói với chuyên viên trang điểm, "Cậu có được việc hay không? Có khả năng thì làm, không làm được thì để đổi người khác, bớt ở trước mặt tôi lảm nhảm."
Viên Tinh Châu: "......"
Phòng hóa trang trong nháy mắt yên tĩnh, Viên Tinh Châu bị người ta nói vào mặt vô cùng xấu hổ, nhưng cũng không muốn để cho Hoắc Dương Thanh vì mình mà đắc tội với người.
Kể từ sau khi biết được đối phương đã từng là fan của mình, cậu đã tự động lược bỏ hết tin tức ngoài lề lùm xùm của Hoắc Dương Thanh, còn lồng thêm vào một lớp filter chụp ảnh đáng yêu cấp độ 10.
"Tôi vừa lúc có vài vấn đề muốn nhờ đạo diễn chỉ dạy." Viên Tinh Châu tươi cười, nói với Hoắc Dương Thanh, "Cậu bận trước đi, lát nữa lại nói chuyện."
Cậu nói xong vội vã cầm di động đi ra ngoài, tìm một nơi im ắng tiếp tục xem.
Tài khoản này của bạn học Tiểu Hoắc có thật nhiều người theo dõi, động một chút là được mấy vạn lượt thích. Viên Tinh Châu vừa vui vẻ lại vừa rối rắm, vẻ mặt chăm chú mà kéo xuống dưới xem những bài viết về Diệp Hoài.
Quả nhiên, Hoắc Dương Thanh mắng Diệp Hoài không ít. Y mắng nhiều nhất chính là Nguyên Trừng, nói Nguyên Trừng là "Gái nhà quê phẫu thuật thẩm mỹ thất bại chuyển sang phong cách điệu đà đỏm dáng để rồi bị phim cộp mác người lớn trả hàng về".
Viên Tinh Châu bị dọa hết hồn, cậu từng bị người mắng khó nghe muốn chết, vẫn luôn cho rằng fan nhà mình đều thuộc trường phái ôn hòa, không nghĩ tới cũng có thành phần miệng độc.
Kỳ thực đúng là có mắng Diệp Hoài.
Biệt hiệu của Diệp Hoài còn đơn giản và trực tiếp hơn nhiều.
- - tinh tướng.
Diệp Hoài nghỉ giữa chừng trong lúc đang nhảy trên sân khấu ở buổi biểu diễn.
Tiểu Hoắc đăng bài: "Con sâu mập thù lù ở chính giữa điệu đà đỏm dáng, thế hệ tiếp theo của ông hoàng tinh tướng thích ra vẻ sinh mệnh không còn ý nghĩa gì, ôi thượng đế ơi, vì sao người lại muốn chọc mù mắt con."
Diệp Hoài tham gia chương trình TV nào đó, gặp một người MC trong truyền thuyết rất khó gần.
Tiểu Hoắc đăng bài: "Hôm nay hai trùm tinh tướng chính thức gặp gỡ, chuẩn bị quyết định xem ai sẽ trở thành ông hoàng tinh tướng...... đương nhiệm."
Diệp Hoài xuất hiện trên bìa số tuần của một tạp chí thời nào đó, blogger thời trang dồn dập chia sẻ về tâng bốc lên mây.
Tiểu Hoắc lại đăng bài, "Giới thời trang hình như