Sau một hồi suy nghĩ cả bọn túm lại giữa xe. Ngồi quây lại với nhau cho đỡ sợ. Bạch Vũ nhìn ra ngoài:
- Sao chúng lại kéo đến đây? Lúc nãy chúng ta không ăn thịt sói chứ?
Sư Tử nhỏ nhẹ nhận lỗi:
- Đúng đó… Lúc nãy chúng ta đã ăn thịt sói…
Kim Ngưu lẩm bẩm:
- Loài sói này rất quý trọng đồng đội. Chỉ cần một người biến mất thì đồng bạn nhất định sẽ đi tìm cho bằng được… Và nếu con sói đó chết thì nhất định sẽ giết chết người làm việc đó.
- Ý cậu là?
Bảo Bình gãi đầu. Kim Ngưu tiếp tục:
- Nếu nó tìm thấy xương con bị thiếu thì cả bọn sẽ lấy xương kẻ dám ăn thịt đồng loại của nó.
- Loài sói này đáng sợ vậy sao?
Bạch Dương lí nhỉ. Kim Ngưu thở dài khẽ gật đầu. Nhân Mã xoa cằm:
- Chả lẽ cô Thanh Thanh lại kéo tụi mình đến chỗ như vậy?
- Không! Đó chỉ là sự cố ngoài ý muốn!
Song Tử có vẻ khá hiểu cô Thanh Thanh,
- Nơi đây … vẫn còn những