- Cảm ơn cậu! – Thiên Yết ấm áp hơn khi lúc nãy gặp được vị cứu tinh Nhân Mã.
Nhân Mã đống cửa phòng lại, anh mỉm cười thở hỏn hển. Sau năm phút bình tĩnh lại, Nhân Mã mới nói:
- May quá! Đang định đi mua đồ ăn và tìm cậu đó.
- Tìm tớ? – Thiên Yết tròn mắt
Nhân Mã kéo cô lại chiếc ghế gần cửa sổ. Anh kéo tấm rèm to kia ra.
Ngoài kia lung linh làm sao. Bóng bay đầy màu sắc được bôi chất “phát quang” đang tỏa sáng ngoài kia. Thiên Yết thích thú:
- Ở tầng 9 này sao cậu có thể làm được như thế hả Nhân Mã? Đẹp quá!
Nhân Mã cúi sát thì thầm hai chữ “Bí mật” vào tai của cô. Thiên Yết cứ đờ cả người ra nhìn ngoài kia.
Sau khung cửa sổ là những quả bóng bay hình trái tim đang rung lên trong ánh trăng sáng mơ hồ huyền ảo.
Bỗng “Bùm!!” 11 quả bóng ngoài kia cùng nổ. Từ trên cửa kính rơi xuống một tấm rèm màu trắng được khắc chữ: “Thiên Yết! Tớ đã hiểu được tình cảm của cậu… Tớ tin một lúc nào đó trái tim của tớ sẽ thuộc về cậu… Tớ tin chắc chắn rằng con tim không còn bóng hình của Song Tử nữa… Nhưng nó chưa thể mang bóng hình của cậu ngay được… Vậy cậu tán tớ được không Thiên Yết?”
Đúng lúc đó… Nhân Mã vòng tay qua ôm cổ Thiên Yết. Thiên Yết đứng hình nhìn tấm rèm được sơn chữ đó. Thiên Yết lạnh lùng:
- Chả lẽ trái tim của cậu lại dễ thay đổi như