Ánh sáng chiếu vào căn phòng to mang chất cổ điển làm Bạch Dương thức giấc. Cô dụi mắt vươn vai ngồi dậy thì chợt nhận ra đây không phải là chung cư của mình.
Đang sắp sửa lên cơn hoảng loạn thì một vòng tay ôm eo cô từ phía sau khiến cô giật mình hoảng hốt.
Nhanh như cắt cô, cô túm tay kẻ đó và bẻ ngược lại. Cho đến khi Ma Kết cắn vào tai cô thì cả hai đứa cùng hét toáng lên.
Và vâng cũng chính lúc hai anh chị hét toáng lên thì cánh cửa phòng Ma Kết sập xuống. Đám người hầu nằm lên cánh cửa tội nghiệp. Ông quản gia miệng lắp bắp:
- Thiếu gia…
Mặt Ma Kết sầm lại:
- Các người…. ra ngoài hết nhanh lên!
Anh quát lớn: đám người bỏ chạy rồi anh quay lại nhìn Bạch Dương với một khuôn mặt hắc ám:
- Cậu được lắm!
- Xin… xin lỗi cậu! – Bạch Dương mếu máo.
- Hừm! Giận! Không chơi với cậu nữa.
Ma Kết quay mặt đi làm ngơ thì Bạch Dương túm lấy tóc anh rồi mỉm cười hì hì:
- Qua đây trên đầu cậu có gì này!
- Mẹ ơi ~ Đau! Buông ra! – Ma Kết cau mày nhìn khuôn mặt ngây thơ của Bạch Dương với nụ cười cực dễ thương làm anh không kìm lòng được