“Nếu cô Hà đây không còn vấn đề gì nữa, vậy thì chúng ta đi vào phòng nghiên cứu một chút đi! Công ty chúng tôi đang trưng bày sản phẩm mới trong đó, hy vọng là cô Hà có thể cảm nhận được giá trị của sản phẩm lần này!” Trương Nhã Kỳ sau một lúc trừng mắt nhìn lấy Lương Vĩnh Khang, liền hướng về phía Lý Thu Hà nói chuyện.
Mà ngay lúc này, Lý Trường Phong cũng vừa chạy đuổi tới, hắn nhìn thấy nhóm người của Trương Nhã Kỳ chuẩn bị đi vào trong phòng thí nghiệm, không khỏi gấp gáp hô lên: “Tổng giám đốc, khoan đã!”
Trương Nhã Kỳ nghe thấy tiếng hô hào này, nét mặt không khỏi cau lại.
Mà thư ký đứng bên cạnh của cô cúng lớn tiếng nói: “Đội trưởng Phong, anh hô to gọi nhỏ như vậy còn ra cái thể thống gì? Anh không thấy là tổng giám đốc đang tiếp khách quý hay sao?”
Lý Trường Phong đương nhiên là biết việc này mình làm không đúng, nhưng hắn cũng không có thời gian để đi giải thích, chỉ có thể cười trừ nói: “Thư ký Linh, tại vì tôi có vấn đề quan trọng nên mới vội như vậy thôi!”
Sau đó Lý Trường Phong còn hướng sang Trương Nhã Kỳ nói: “Tổng giám đốc, tôi có một chuyện quan trọng cần phải báo cáo với cô!”
Trương Nhã Kỳ nhìn thấy vẻ mặt nghiêm trọng này của Lý Trường Phong nét mặt càng thêm khó coi, cô nhíu mày nói: “Bên bộ phận an ninh các anh có chuyện gì sao?”
Lý Trương Phong nghe Trương Nhã Kỳ hỏi, nhất thời liền giật mình, rồi lắc đầu nói: “Dạ, không phải chuyện này! Tôi chỉ muốn nói đến một việc khác mà thôi!”
Thấy Lý Trường Phong cứ vòng vo một hồi, thư ký Linh liền cắt ngang, nói: “Đội trưởng Phong, nếu anh không có việc gì quan trọng thì hãy để sau rồi nói đi, hiện tại tổng giám đốc đang rất bận, không có thì giờ để nghe anh ấp a ấp úng như vậy đâu!”
Lý Trường Phong đương nhiên cũng biết tính tình của Trương Nhã Kỳ như thế nào, cho nên lúc này hắn cũng không dám do dự nữa, mà chỉ tay về phía Lương Vĩnh Khang nói: “Thưa tổng giám đốc, người này không thể đi vào trong phòng nghiên cứu được! Nơi đó là bí mật của công ty, chỉ có bộ phận an ninh như chúng tôi mới có thể đảm bảo an toàn cho phòng nghiên cứu, còn một nhân viên bảo vệ như hắn không nên xông loạn!”
Lương Vĩnh Khang cũng không nghĩ đến, Lý Trường Phong lại chạy đến để đuổi mình đi.
Nhưng chuyện này hắn cũng không có quan tâm, dù sao công việc của hắn là trông coi dưới hầm để xe, còn chuyện hộ tống Lý Thu Hà chỉ là một việc ngoài ý muốn mà thôi.
Chỉ có điều, thái độ của tên Lý Trường Phong này là như thế nào vậy? Hắn chẳng lẽ làm chuyện gì để cho Lý Trường Phong khó chịu hay sao?
Lương Vĩnh Khang nhất thời cũng không thể nào hiểu ra, rốt cuộc mình vì sao lại bị Lý Trương Phong ghét như vậy.
Hắn nhớ không lầm thì tên Lý Trường Phong này cùng hắn rất ít tiếp xúc đến mới phải.
“Chuyện này?!” Thư ký Linh nghe Lý Trường Phong nói như vậy, nhất thời không biết phải giải quyết như thế nào, chỉ có thể nhìn sang Trương Nhã Kỳ để xin ý kiến.
Mà Lý Trường Phong lúc này trong lòng đang không ngừng đắc ý, hắn thầm nghĩ: “Thằng khốn, để tao xem mày sẽ bị mất mặt như thế nào! Hừ, dám ở trước mặt tao mà nhảy múa hay sao? Mày đừng có mơ!”
Thế nhưng Trương Nhã Kỳ còn chưa có lên tiếng trả lời, thì Lý Thu Hà đã cất giọng nói trước: “Anh Khang là người do tôi mời đến, nếu như các vị không tin tưởng anh ấy, vậy thì chuyện hợp tác lần này không cần bàn nữa! Không có anh Khang đi cùng, tôi cũng sẽ không đi vào phòng nghiên cứu.
Dù sao đây cũng là bí mật của công ty các vị, lỡ như tôi sơ ý để lộ ra ngoài, như vậy không phải sẽ rất nghiêm trọng sao.
Đúng không tổng giám đốc Kỳ?”
Lương Vĩnh Khang thật sự là không ngờ đến, lúc này Lý Thu Hà lại đứng ra nói chuyện cho mình.
Mà Trương Nhã Kỳ cũng bị mấy lời nói này của Lý Thu Hà làm cho ánh mắt khi nhìn về phía Lương Vĩnh Khang càng thêm sắc bén hơn, cô nhìn về phía Lý Thu Hà nói: “Cô Hà nói vậy là quá lời rồi! Anh Khang là nhân viên của chúng tôi, công ty chúng tôi làm sao không tin tưởng người của mình được chứ? Còn về chuyện hợp tác, vậy thì cứ đợi đến khi cô Hà nhìn thấy sản phẩm lần này của chúng tôi, rồi hãy nói ra kết luận của mình cũng chưa muộn!”
Lý Thu Hà cũng không nghĩ đến Trương Nhã Kỳ lúc này vẫn có thể bình tĩnh đối đáp như vậy.
So sánh về tuổi tác, Trương Nhã Kỳ phải nhỏ hơn Lý Thu Hà vài tuổi, mà về kinh nghiệm làm ăn, rõ ràng Lý Thu Hà phải từng trải hơn Trương Nhã Kỳ rất nhiều.
Nhưng xem ra, khoảng thời gian du học ở nước ngoài, Trương Nhã Kỳ cũng không hẳn là ở không.
“Tổng giám đốc Kỳ đã nói ra lời như vậy, tôi còn có thể làm như thế nào được đây? Tôi chỉ hy vọng là sản phẩm lần này của quý công ty, có thể đáp ứng được nhu cầu của công ty mà tôi làm đại diện!” Lý Thu Hà cũng rất thức thời cười nói.
Mà Lý Trường Phong lúc này cũng không có ý định bỏ cuộc, hắn liền tiến lên phía trước, nói: “Cô Hà, chuyện bảo vệ cô là do tổ an nình chúng tôi phụ trách, phòng nghiên cứu cũng là do tổ an ninh chúng tôi có trách nhiệm bảo vệ.
Anh Khang đây chẳng qua chỉ là một nhân viên bảo vệ ở hầm để xe mà thôi, tôi nghĩ anh ta không có trình độ chuyên môn nghiệp vụ, cũng như độ tin cậy cần thiết cho việc này.
Cho nên, tôi đề nghị cô vẫn