Cuộc Sống Bình Thường Của Thực Thể Vô Thượng

Chương 9


trước sau


Sau khi cảnh cáo mấy tên theo dõi mình xong, Ouma cũng không thèm để ý đến chúng nữa, cậu dịch chuyển thẳng đến chỗ cửa lớp học của cậu. Sự xuất hiện đột ngột của cậu khiến cho các học viên đang đi lại ở hành lang không khỏi bị bất ngờ, tất cả đều đứng lại nhìn cậu, ngay cả những người ở trong lớp học của cậu cũng như vậy.

Những lời xì xào bàn tán vang lên, nhưng Ouma không thèm để tâm đến chúng, cậu bước vào lớp học, đi đến chỗ ngồi của mình rồi ngồi xuống và móc điện thoại trong túi ra chơi game. Và rất nhanh không còn ai để ý đến Ouma lẫn sự việc vừa nãy nữa vì họ biết là có quan tâm cũng chả được gì có khi lại rước họa vào thân, vậy là cứ như thế mọi thứ lại trở lại bình thường.

Reng...!!!

Tiếng chuông báo vào giờ học vang lên. Nghe thấy tiếng chuông báo Ouma liền tạo một lớp kết giới bao bọc lấy chỗ ngồi của mình lại, vì không muốn phải chịu khó ngồi nghe giảng bài như hôm qua nên Ouma đã tạo ra lớp kết giới này và ngồi chơi game ở bên trong đó, bất cứ ai nhìn từ ngoài vào thì sẽ chỉ thấy cậu ngồi nghe giảng bài như thường nên sẽ không có ai quấy rầy cậu chơi game.

Cùng lúc đó, tại văn phòng làm việc của phó hiệu trưởng của khu vực lớp phép thuật , hiện ông đang nghe ba hộ vệ của học viện được ông phía đi làm nhiệm vụ ông giao cho kể lại những gì mà họ đã trải qua.

- Cái gì?! Ba người các cậu nói thật chứ?! -- (hiệu phó khu vực lớp phép thuật)

- Vâng! Những gì mà chúng tôi vừa nói đều là thật hết. -- (?)

Nghe một trong ba hộ vệ học viện được mình phái đi làm nhiệm vụ trả lời nghiêm túc như vậy, hiệu phó của khu vực lớp phép thuật vô vùng kinh ngạc.

- Thật không ngờ tên nhóc Ouma đó lại có thực lực đáng sợ như vậy, chỉ bằng một đòn có thể đánh trọng thương ba người các cậu, không những vậy mà còn có thể che giấu không để lộ bất kỳ điều gì. Đúng là ghê gớm thật. -- (hiệu phó khu vực lớp phép thuật)

- Ngài hiệu phó, bây giờ thì ngài định thế nào ạ? -- (?)


Được hỏi như vậy khiến hiệu phó của khu vực lớp phép thuật trâm ngầm suy tư một lát rồi quyết định nói.

- Từ bây giờ những việc liên quan đến Kurosagi Ouma mà nó không nằm trong phạm vi của học viện thì chúng ta sẽ không dính dáng gì đến việc đó, để tránh xảy ra hậu quả không mong muốn. -- (hiệu phó khu vực lớp phép thuật)

Nghe hiệu phó của khu vực lớp phép thuật nói như vậy ba người kia cũng gật đầu tán thành.

- Thôi bây giờ không còn chuyện gì nữa thì ba người các cậu nên về trị liệu nội thương trong người đi. -- (hiệu phó khu vực lớp phép thuật)

- Vâng. -- (cả ba)

Ba người kia đi ra khỏi phòng, hiệu phó của khu vực lớp phép thuật một mình trong phòng không khỏi thở dài.

- Haizz... Xảy ra chuyện này đúng là nằm ngoài dự liệu của mình, mong là nó sẽ không gây ra điều gì nghiêm trọng. Không biết hiệu trưởng và hiệu phó khu vực lớp tu tiên sẽ có thái độ gì đối với chuyện này đây? -- (hiệu phó khu vực lớp phép thuật)

..........

Tiết học cuối của buổi học sáng kết thúc, Ouma định xuống khu căn tin kiếm chút gì đó ăn, đi ra khỏi cửa lớp cậu nghe thấy khá nhiều tiếng huyên náo ở phía trước nhưng cậu chả thèm quan tâm, không liên quan gì đến cậu thì việc gì cậu phải bận tâm chi cho mệt, đó là những gì cậu nghĩ.

Đang đi thì có một học viên nam đứng chặn đường đi của cậu và hắn ta nhìn chằm chằm vào cậu, nhưng Ouma chả thèm để ý, cậu né sang một bên đi tiếp nhưng tên kia lại lấy tay chặn lại không cho cậu đi tiếp, thấy vậy Ouma liền biết suy nghĩ vừa rồi của cậu đã tan vỡ hoàn toàn, cái tên này chắn chắc đang nhắm vào cậu. Còn đám học viên thấy vậy không khỏi xì xào bàn tán với nhau.

- Tránh ra. -- (Ouma)

Tên kia thấy Ouma nói như vậy thì hắn liền dùng giọng điệu kiêu căng có chút đe dọa đáp lại.

- Có vẻ như ngươi đã trở nên bạo dạn hơn từ lúc ngươi có được sức mạnh nhỉ? -- (?)

Nghe giọng nói có phần quen tai, lúc này Ouma mới để ý nhìn lại cái tên đang chặn đường mình. Nhìn lại khuôn mặt của cái tên đang chặn đường đi của mình, Ouma đã biết tại sao cái tên này lại chặn đường mình, tên này ít nhiều gì cũng dính dáng đến cậu, chính xác hơn là cậu nhóc Kurosagi Ouma kia, có lẽ vì biết những chuyện cậu làm nên tên này mới mò đến tìm cậu.

- Ta còn tưởng là ai, hóa ra là ngươi, Kazuma Kenji. Thế có chuyện gì mà ngươi lại mò đến tận khu lớp học của phân khu C này vậy? Đã vậy lại cản lối đi của người khác nữa chứ? -- (Ouma)

Kazuma Kenji là một trong những thiên tài của học viện Hokuto có thực lực có thể nói là ngang ngửa với Yamagi Sakura hội trưởng hội học sinh của khu vực lớp phép thuật. Còn tính cách khá là kiêu căng và côn đồ, thậm chí hắn có cả băng nhóm ở bên ngoài nên không ít học viên có ác cảm đối với hắn, nhưng kiêng dè vì thực lực của hắn nên các học viên chỉ có thể giữ khoảng cách tránh xảy xung đột với hắn.

Trong một lần, cậu nhóc Kurosagi Ouma vô tình đi va phải hắn, mặc dù cậu nhóc xin lỗi hắn, nhưng hắn lại buông lời xỉ vả cậu, thậm chí còn bắt cậu nhóc phải xuống, dập đầu xin lỗi mới được. Nghe hắn nói như vậy, cậu nhóc Kurosagi Ouma không thể nào nhịn hơn được nữa, quyết định chống trả lại, nhưng với thực lực của cậu thì không thể đánh lại hắn. Kết quả là cậu nhóc Kurosagi Ouma bị hắn đánh bầm dập, may nhờ có Yamagi Sakura được một học viên báo tình hình sự việc nên đã kịp thời ra tay ngăn lại, nên cậu nhóc mới thoát được vụ xung đột với hắn và được đưa đến khu y tế chữa trị vết thương.

- Ta nghe nói là ngươi đột nhiên có sức mạnh rất là ghê gớm nên ta mới đến đây xem có đúng là như vậy không thôi, mà xem ra có lẽ đúng là sự thật rồi. -- (Kazuma Kenji)


- Thì sao? Chuyện đó thì liên quan gì đến ngươi? Nếu không

có chuyện gì nữa thì tránh ra, ta còn phải xuống khu căn tin kiếm chút gì đó để ăn. -- (Ouma)

Ouma gạt cái cánh tay đang cản đường cậu của hắn sang rồi đi tiếp, nhưng cậu vừa bước được vài bước thì bị hắn túm lấy vai giữ lại.

- Làm mà vội thế? Chuyện lần trước của ta và ngươi chưa có giải quyết xong đâu. -- (Kazuma Kenji)

Nghe cái giọng điệu đầy kiêu căng và đe dọa lúc này của Kenji khiến Ouma có chút khó chịu.

"Xem ra là phải cho tên côn đồ luôn kiêu căng này một bài học thì chuyện này mới có thể chấm dứt được đây" -- (Ouma)

- Sao vậy? Sợ rồi à? -- (Kazuma Kenji)

- Ngươi có biết là cái giọng điệu của ngươi thực sự khiến người khác phải khó chịu đấy, biết không hả? Nếu như ngươi muốn kiếm ta gây sự thì ta sẵn sàng tiếp đãi ngươi. -- (Ouma)

Đột nhiên nghe Ouma nói với giọng điệu lạnh lùng khiến Kenji không khỏi kinh ngạc và rùng mình, hắn cứ tưởng là đã dọa cho Ouma sợ, nhưng mà hắn không ngờ là Ouma không những không sợ mà còn đáp trả hắn bằng giọng điệu lạnh lùng như vậy. Nhưng cũng rất nhanh hắn liền lấy lại được sự bình tĩnh.

- Xem ra thứ sức mạnh mà ngươi có khiến ngươi vô cùng tự tin. Nếu vậy thì.... -- (Kazuma Kenji)

- Thì sao hả, Kazuma Kenji? Cậu định làm gì Kurosagi Ouma hả? Nói cho tôi nghe xem nào. -- (?)

Kenji đang nói thì bị chen ngang bởi một giọng nói êm dịu nhưng cực kỳ uy nghiêm. Nghe thấy giọng nói thì tất cả trừ Ouma vô cùng kinh ngạc, tất cả hướng ánh nhìn về phía giọng phát ra thì thấy một cô gái đang đi về phía nay cùng với ba người con trai ở phía sau mình, họ không phải ai khác chính là Yamagi Sakura hội trưởng hội học sinh cùng với ba hội phó của mình.

Thấy bốn người bọn họ đang tiến về phía này thì các học viên đang đứng túm tụm với tự động đứng sang hai bên nhường cho họ, chẳng mấy chốc bọn họ đứng trước mặt Kenji và Ouma. Đứng trước mặt Sakura hội trưởng hội học sinh, Kenji không khỏi dè chừng, tuy nói là thực lực ngang ngửa nhau nhưng lần nào hắn đối đầu với cô, thậm trí là giở trò, cũng đều thất bại, vì thế hắn cực kỳ kiêng dè cô. Còn Ouma thì vẫn tỉnh bơ như không có gì.

- Vừa nãy cậu định nói gì vậy? Có thể nói cho tôi biết với được không hả, Kazuma Kenji? -- (Yamagi Sakura)

- Đâu... Đâu có đâu! Tôi có định nói gì đâu! -- (Kazuma Kenji)

- Không có gì thật ư? Rõ ràng lúc nãy tôi nghe rõ ràng là cậu định nói với Ouma cơ mà? -- (Yamagi Sakura)

- Nhất định nghe nhầm rồi! Tôi đâu có định nói gì với Ouma đâu! -- (Kazuma Kenji)

Đối diện với ánh mắt đầy dò hỏi của Sakura khiến cho Kenjo không khỏi bối rối, nhưng trong lòng hắn cực kỳ khó chịu, nếu như không phải hắn không đấu lại cô thì hắn đã không phải kiêng dè và bối rối như lúc này.

- Vậy à? Có đúng là như vậy không hả, Kurosagi Ouma? -- (Yamagi Sakura)

Được hỏi như vậy, Ouma cũng chỉ trả lời cho có lệ, lúc này cậu thực sự muốn xuống khu căn tin kiếm gì đó ăn chứ không muốn ở đôi co với đám người này.


- Đúng là như vậy. Mà bây giờ tôi còn phải đi kiếm cái gì đó để ăn đây nên xin phép đi trước, còn chuyện gì nữa thì các vị hãy tự giải quyết với nhau nhé. Tôi đi đây. -- (Ouma)

Nói xong Ouma liền dịch chuyển đến lối vào khu căn tin, mặc cho những người kia nghĩ như thế nào. Đột nhiên phát sinh tình huống như vậy khiến cho mọi người không kịp phản ứng, ai nấy đều ngơ ngác bối rối không hiểu chuyện gì thì Yamagi Sakura là người đầu tiên lên tiếng để dẹp bỏ cái bầu không khí gượng gạo này.

- E hèm! Nếu không còn chuyện gì nữa thì tất cả giải tán đi. Còn cậu nữa, cậu cũng về khu lớp học của cậu đi còn gì nữa. -- (Yamagi Sakura)

- Thế thì tôi đi về lớp đây, chào nhé. -- (Kazuma Kenji)

Nghe Sakura nói như vậy hắn mới thở phào một hơi, vội vã đi khỏi chỗ này, con đám học viên kia tuy vẫn còn ngơ ngác chưa chuyện gì nhưng hội trưởng hội học sinh đã lên tiếng thì ai dám cãi lại nên cũng giải tán luôn. Tất cả người đều giải tán hết, lúc này một trong ba hội phó, hội phó phân khu C lên tiếng hỏi cô.

- Hội trưởng, tình huống vừa nãy có phải là Kurosagi Ouma đã dùng...? -- (hội phó phân khu C)

- Phải, vừa nãy cậu ta đã sử dụng dịch chuyển. -- (Yamagi Sakura)

Cả ba người kinh ngạc trước câu trả lời của hội trưởng của bọn họ, họ không ngờ là vừa nãy Ouma đã sử dụng dịch chuyển, hơn nữa trông có vẻ là vô cùng thành thục.

- Có thể sử dụng dịch chuyển dễ dàng như vậy, đúng là không thể nào ngờ được. -- (hội phó phân khu A)

- Vậy hội trưởng có thể đoán được chỗ hắn ta dịch chuyển đến không? -- (hội phó phân khi B)

- Có lẽ là ở khu căn tin nhưng không biết có đúng là cậu ta có ở đó không thôi. -- (Yamagi Sakura)

- Chẵc chắn là ở đó, vừa rồi tên đó nói là muốn đi kiếm gì đó ăn nên chắc chắn là khu căn tin. -- (hội phó phân khu C)

- Vậy chúng ta đến khu căn tin tìm thử xem. -- (Yamagi Sakura)

- Vâng. (cả ba hội phó)

Bốn người bọn họ tiến về khu căn tin tìm thử xem Ouma có đó không. Còn Ouma thì đang thoái mái ngồi ăn đồ ăn ở trong căn tin.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện