Dư Dung đã âm thầm đồng ý rồi, nhưng ngoài mặt thì vẫn tỏ ra vẻ lúng túng: “Theo lý thuyết thì ta nên giúp việc này, nhưng Mai Mai cũng là một tú nương, lại còn là em gái ruột của tỷ.Chắc muội ấy cũng biết chuyện xảy ra sáng nay, muội ấy có chút thành kiến với ta.
Nếu ta đồng ý với tỷ, sợ là muội ấy sẽ không vui, còn cảm thấy ta đang cố ý gây chuyện với muội ấy cơ?”Dư Mai cũng có bản lĩnh và năng lực thế nào, không có ai có thể hiểu rõ hơn Dư Đào.
Có lẽ Lý thị thật sự coi Dư Mai là niềm tự hào, nhưng thường ngày Dư Đào đã giúp đỡ em gái ruột này không biết bao nhiêu lần rồi.Dư Đào lại nghe Dư Dung nói như vậy nữa, bèn lập tức nói: “Đừng vội nói như vậy, đó chỉ là một cái mác thôi.
Có lẽ muội không hiểu nó, nhưng ta thì rất hiểu rõ, chuyện này phải làm phiền muội rồi.”Lúc này Dư Dung mới đồng ý.Dư Đào thấy nàng đồng ý bèn đặt gùi xuống, lại lấy ra một gói đậu bắp xào từ trong phòng nàng ấy, đưa cho Dư Dung.Dư Dung nhận lấy rồi nói: “Ta định sẽ thêu uyên ương nghịch nước, đại tỷ thấy thế nào?”Dư Đào đỏ mặt gật đầu.Chỉ thấy Dư Dung lấy ra một vài thứ như chỉ thêu và kim,