Lúc đó Dư Dung đang mổ cá với Trương thị.
Ông ba Dư và Dư Tùng đang đập đập gõ gõ đồ đạc.
Dư Thụ thì đang quét nhà.Dư Dung còn tráng thêm một quả trứng, cuộc sống tốt hơn nhiều so với khi ở nhà cũ nhà họ Dư.Dư Quyên đi vào nhìn thấy bọn họ ăn cơm thì không nhịn được mà nuốt “ực” một ngụm.Trương thị thấy vậy cũng không nói gì mà quay qua nói với ông ba Dư: “Ông về trước nhìn xem.”Ông ba Dư cùng Dư Quyên đi về nhà cũ.Bởi vì Dư Thụ vẫn luôn sinh hoạt ở trong nhà, cho nên quen thuộc với thân thích họ hàng trong nhà nhiều hơn Dư Dung.Dư Dung hỏi cậu bé: “Năm trước đệ có gặp được chú tư không?”Dư Thụ lắc đầu, cậu bé ngửi mùi thơm từ món trứng đã thấy thèm rồi.
Dư Dung gõ nhẹ đầu cậu bé: “Mau đi xới cơm đến đây.”Dư Dung cảm thán: “Ca, huynh xem căn phòng này vẫn phải có người ở mới có sức sống.”Nóc nhà của bọn họ dùng cỏ tranh phủ lên, thực ra cũng không ấm hơn mấy, nhưng cả nhà ở cùng nhau thì trong lòng cũng nóng hầm hập.Trương thị đi sang nhà khác mua trứng làm giống về, tự tay ấp trứng.Dư Thụ ở ngay cạnh cùng làm với Trương thị.
Dư Dung thấy Dư Tùng đã nhanh chóng đóng chắc lại tủ bát và những thứ