Sau khi định được ngày hôn sự, Tiểu Hoa đều ngồi cả ngày trong phòng thêu giá y, khăn và đồ vật nhỏ linh tinh.
Đây là quy định, giá y của cô nương phải do chính mình thêu.
Tích thị và Tiểu Mạn thì thương lượng mua đồ cưới cho đại tỷ.
Tích thị dùng số bạc Tiểu Mạn đưa làm cho Tiểu Hoa một cái tủ 400 văn, bàn trang điểm 280 văn, lại mua thêm vải đỏ một thất mấy may giá y cho tiểu hoa tốn 1 lượng 600 văn, mua một bộ chăn bông 2 lượng, chậu rửa mặt, giá chậu rửa mặt, hòm xiểng đựng quần áo, còn có lược gương đồng, quần áo vải dệt hết 1 lượng 30 văn, tổng cộng số đồ trên tiêu hết 5 lượng 310 văn.
Truyện Nữ Cường
Cũng đừng xem thường năm lượng bạc này không nhiều, ở nông thôn, năm lượng bạc này là đủ cho một nhà năm miệng ăn vài năm cùng chi phí sinh hoạt đấy.
Trước ngày thành thân, đồ cưới của Mạn Hoa đã được con trai Trần Hồng thúc là Trần Vinh và nàng nâng đến Phùng gia.
Đi cùng còn có người toàn phúc trải giường chiếu mà Tích thị mời đến.
Người toàn phúc phải là phụ nhân có đầy đủ phụ mẫu ruột và phụ mẫu nhà chồng còn sống, vợ chồng hòa thuận, trai gái song toàn, có thể được làm người toàn phúc trong hôn lễ đối với một phụ nhân mà nói đó là một sự việc cực kì thể diện.
Do cùng trải giường chiếu với người toàn phúc còn cần một vị thân thích nhà gái, vì vậy mẫu thân đã giao cho nàng đi cùng tới cổng Phùng gia trải giường chiếu.
Nàng dẫn người toàn phúc và đồ cưới đến Phùng gia, tỷ phu đưa họ vào hỷ phòng, Trần Vinh sắp xếp đồ vào phòng, nàng và người toàn phúc lo trải giường chiếu.
Phùng gia tổng cộng có năm gian nhà ngói, chính phòng có ba gian, phòng chính là Phùng lão đầu và Liêu thị ở, phòng Đông là vợ chồng Phùng Phong, phòng Tây là gian phòng tân hôn, trên cửa đều dán chữ hỉ đỏ tươi, nhìn trông thật vui vẻ.
Thôn Thanh Thủy đa số đều ngủ bằng giường lò, lúc không ngủ gấp chăn lại đặt trên kháng, có người đến có thể ngồi đó, lúc ngủ thì lại mang bàn giường ra trải chăn chiếu lên làm giường ngủ.
Cho nên giường hỉ của Phùng Chí làm ở trên kháng.
Nàng và người toàn phúc trải xong giường chiếu, đặt một ít đậu phộng và táo đỏ dưới gối đầu và chăn, cũng coi như là đại công cáo thành.
Phùng Chí nhanh chóng đưa một cái hồng bao và nói vài câu cảm tạ.
Ba người làm xong tất cả cũng xin cáo lui trở về.
******"
Đảo mắt liền đến ngày 27, ngày mai là ngày thành thân, nhìn mọi thứ đều được chuẩn bị đâu vào đó Tiểu Hoa có loại cảm giác không thể nói thành lời.
Ngày mai bản thân sẽ xuất giá, sẽ có một ngôi nhà khác thuộc về mình, hẳn là cũng sẽ có một trượng phu yêu thương bản thân, tương lai sẽ có mấy bé củ cải vây quanh mình gọi nương.
Cuộc sống có lẽ không phải rất khá giả, nhưng là thật ấm áp, trong lòng kích động muốn khóc, nhưng nghĩ đến lập tức sẽ rời khỏi ngôi nhà gắn bó từ nhỏ, có phụ mẫu muội đệ trong lòng lại đặc biệt khó chịu.
Nữ nhân có đôi khi chính là cảm tính như vậy.
Buổi tối mẫu thân, đại tỷ và nàng cùng nhau ngủ, chờ nàng ngủ trước liền nói với đại tỷ một số chuyện về đêm động phòng.
Tiểu Hoa nằm trên tay Tích thị, nhỏ giọng sợ hãi nói, “Nương, nữ nhi sợ.” Nàng ngẩng đầu nhìn mẫu thân mình, làm nũng nói, “Nương, nữ nhi có thể không lấy chồng hay không? Nữ nhi muốn cả đời sống bên cạnh người cùng phụ thân, còn có muội muội đệ đệ nữa.”
Tích thị từ ái cười, vuốt mặt nữ nhi:"Con có tấm lòng hiếu