Cố Khanh đương nhiên sẽ không bị ảnh hưởng.
Trong khoảng thời gian này, cô mỗi ngày liên tục không ngừng luyện tập thuật luyện thể cơ sở trên sân thể dục, bây giờ cô có thể liền mạch hoàn thành mười lăm động tác.
Mỗi lần làm xong mười lăm động tác, tuy cô sẽ mệt vã mồ hôi, nhưng trong quá trình luyện tập hút linh khí xung quanh khiến Cố Khanh cảm thấy tinh thần phơi phới.
Bây giờ nhìn sương mù màu hồng tràn ngập quanh người Từ Hạo Hoa, linh khí trong thân thể khiến Cố Khanh luôn giữ sự tỉnh táo.
Nhóm người Hách Viện Viện ngồi bên cạnh Cố Khanh nhờ có linh khí khuếch tán mà không bị ảnh hưởng từ Từ Hạo Hoa.
Nhưng theo sự quan sát của Cố Khanh, tuy không biết Từ Hạo Hoa dùng cái gì chiêu hoa đào cũng chỉ là khiến con gái không tự chủ được chú ý tới anh ta, rời khỏi phạm vi có Từ Hạo Hoa là các cô sẽ tỉnh táo lại, cho nên không có tình huống một đám con gái đều thích anh ta.
Từ Hạo Hoa mang mùi hoa đào đầy mình chỉ có thể hấp dẫn đến một ít cô gái yếu đuối, ý chí không kiên định, vốn đã có thiện cảm với anh ta, hoặc chính cô gái ấy cũng đào hoa.
Hách Viện Viện phát hiện Cố Khanh cứ luôn nhìn hướng cánh con trai ở bên kia, mon men lại gần hỏi:“Khanh Khanh, đang nhìn gì thế?”Từ khi phát hiện Cố Khanh là đại sư, xem tướng cực chuẩn thì Hách Viện Viện rất thích kề sát cô hỏi này hỏi nọ, thậm chí còn nghe ngóng một ít truyền thuyết bí ẩn trong trường đè Cố Khanh ra hỏi xem có thật hay không.
Bây giờ Hách Viện Viện cảm thấy những sự kiện thần bí này thú vị hơn buôn dưa lê nhiều.
Cố Khanh sờ cằm, nói:“Tôi xem có người ở trong lớp hoa đào quá nhiều, có lẽ sẽ gặp kiếp hoa đào.
”Tròng mắt Hách Viện Viện xoay tròn, đoán được Cố Khanh nói là ai, hỏi nhỏ vào tai cô:“Là Từ Hạo Hoa hả?”Cố Khanh nhẹ gật đầu.
Hách Viện Viện lập tức hưng phấn quay sang thì thầm