Nguyễn Khanh nhìn xem xung quanh: “Ừm...!Chỗ này của tôi cũng chỉ có một phòng ngủ, anh chỉ có thể ngủ sô pha trước.
À, đây chính là sô pha.”Cô vỗ vỗ lên sô pha ra hiệu.Căn nhà mà bây giờ cô đang ở có hai phòng, nhưng có một gian phòng là phòng sách của cô, bình thường vẫn dùng để làm việc, chỉ có một căn phòng được dùng như phòng ngủ.“Chỉ có thể ráng chịu đựng trước.” Cô nói: “Tôi lại tiếp tục từ từ nghĩ cách.”“Có chỗ nương thân đã vô cùng cảm kích rồi.” Niệm Thất rất hiểu, thái độ cực kỳ nghiêm chỉnh, anh nhìn nhìn xung quanh rồi hỏi: “Gia nhân của Nguyễn tiểu thư đã nghỉ ngơi rồi sao?”Anh cố tình hỏi một câu này là bởi vì vừa rồi Nguyễn Khanh nói chỗ này của cô chỉ có một phòng ngủ, với lại thật ra từ khi bước vào nhà, Niệm Thất đã biết trong căn nhà ngoại trừ hai người bọn họ thì hoàn toàn không có ai khác.Nếu như có, trừ khi người kia là cao thủ ẩn giấu hơi thở, nếu không anh không thể không phát hiện được sự tồn tại của người bên ngoài chút nào.Điều này khiến Niệm Thấy cảm thấy hoang mang, sao một nữ tử trẻ tuổi có thể sống một thân một mình được?Hơn nữa, cô còn nói rằng bản thân chưa lập gia đình.Cho nên mới có câu hỏi này.Loại người say mê tiểu thuyết ngôn tình cổ đại như Nguyễn Khanh đây lại rất hiểu người cổ đại này đang suy nghĩ cái gì.
Có bình tĩnh mấy đi chăng nữa thì đúng là vẫn có lúc có giới hạn chứ!Nguyễn Khanh giơ một ngón tay lên: “Bài học đầu tiên nên biết ở thế giới một ngàn năm sau...”“Một, thế giới này không có hoàng đế.”“Hai, không có nô tỳ, mỗi người bình đẳng.
Cần người khác làm việc cho anh chỉ có thể thuê, không thể mua bán, buôn bán người là phạm pháp.”“Ba, nam nữ bình đẳng, không có tam thê tứ thiếp, chỉ có một chồng một vợ.
Nam nữ được nhận giáo dục một cách bình đẳng, đến trường học hành như