Bùi Tần Tần không nhúc nhích nhìn bóng dáng xúc tu dần dần vươn tới, lại nghe tiếng sào sạt trên mặt đất phía sau, dùng sức kiềm chế nhịp tim kinh hoảng, vạn phần gian nan nuốt nước miếng.
Cô làm bộ mình cái gì cũng không biết, đầu ngón tay khẽ run rẩy đóng hộp y tế lại, sau đó khi xúc tu nhào tới sợ hãi đánh bạo kêu lên! Mạnh mẽ che hộp y tế trên đầu!"Anh trai cứu mạng——"Mũi nhọn mềm mại xuyên thấu vào hộp y tế, dừng lại trước đồng tử run rẩy của Bùi Tần Tần.
Bùi Tần Tần mở to hai mắt không dám nhúc nhích chút nào, thậm chí ngay cả thở cũng không dám thở mạnh, chỉ lo hơi động, mũi nhọn liền giống như đâm thủng hộp y tế đâm xuyên qua mắt cô.
Ở cửa phòng, Tần Xuyên đúng lúc chạy tới dùng sức kéo dây leo trước mắt Bùi Tần Tần, năm ngón tay siết chặt, đảo mắt đem dây leo có sinh mệnh tràn đầy hóa thành tro bụi.
"Bùi Tần Tần?!" Tần Xuyên dịch chuyển tức thời đi qua lấy hộp y tế trong tay Bùi Tần Tần ra, nâng mặt cô lên kiểm tra trái phải, xác định cô không bị thương, mới lấy ống tay áo ra lau mồ hôi cho cô nói: "Đừng sợ, chỉ là một gốc mầm đậu Hà Lan dị biến, không có việc gì.
"Tần Xuyên không trấn an cô như vậy còn tốt, nhiều lắm chỉ hơn mười giây cô liền tự mình bình tĩnh.
Cô đều không thích khóc.
Nhưng Tần Xuyên dỗ dành như vậy, Bùi Tần Tần liền cảm giác mình đáng thương, cô liền đáng thương, nước mắt ào ào chảy xuống, nghẹn ngào cáo trạng với Tần Xuyên.
Cụ thể nói cái gì, Chu Hành ở cửa một chữ cũng nghe không nghe hiểu.
Ngược lại Tần Xuyên đều hiểu, vỗ lưng cô, kiểm tra vết thương trên cánh tay cô nói: "Ừm, ngay cả một gốc đậu Hà Lan cũng muốn ăn cô quả thật quá đáng, quay đầu cô liền đem nó đi chiên.
""TV không còn thì không còn, trong cửa hàng điện máy còn có rất nhiều.
"“Doraemon? Tôi đã xem qua rồi, cô muốn xem tôi có thể tìm lại.
"Bùi Tần Tần nức nở, cảm giác sau khi cáo trạng xong trong lòng thoải mái hơn nhiều.
Cô lau khô nước mắt ngẩng đầu lên.
Cô nhìn người đàn ông ở cửa.
Người đàn ông ở cửa cũng đang nhìn cô.
Bùi Tần Tần: "????" Nhìn trộm người khác cáo trạng là đáng xấu hổ, có biết không!Còn có ông anh! Đã từng nói là không thích người ngoài đặt chân lên địa bàn của anh!Bùi Tần Tần vội vàng kéo ống tay áo Tần Xuyên ý bảo anh quay đầu lại nhìn.
Tần Xuyên đang kiểm tra vết thương ở chân cô, tính sơ sơ lượng máu hôm nay của cô, nội tâm có chút lo lắng.
Không phải thật sự ngay cả một người cũng không bảo vệ được chứ?Còn có người này thật sự quá yếu, giống như một búp bê sứ, quay đầu lại phải rèn luyện cho cô một chút.
Tần Xuyên theo ý Bùi Tần Tần quay đầu lại, thấy một đám người Chu Hành bên ngoài phòng, vẻ mặt anh lạnh nhạt nói: "Đây là đội ngũ người sống sót mà cô nhìn thấy lúc trước.
"Ồ? Bùi Tần Tần nghe vậy vẫn đánh giá Chu Hành.
Người này nhìn từ xa rất hung dữ, nhìn gần có chút bình dị gần gũi, hơn nữa một thân chính khí, quang minh lỗi lạc, dáng vẻ hình như rất đáng tin cậy.
Nhưng không phải tất cả những kẻ xấu đều sẽ viết cái ác trên khuôn mặt của họ, nên cảnh giác vẫn phải cảnh giác.
Chu