Tống Lam rất hài lòng với biểu hiện của Ninh Ý, thúc giục Cô Thành: "A Thành, con cũng tự giới thiệu một chút đi."Cô Thành giọng điệu hờ hững, ánh mắt gắt gao: "Tôi nghĩ.
.
.
A Ý hẳn là biết rất rõ về tôi rồi mà."Ninh Ý vô tội nói: "Không có."Giọng nói của Cô Thành mang theo ý giễu cợt, hắn từng bước từng bước ép cô: "Thật sao."Tống Lam không hiểu tại sao Cô Thành vừa mới tỉnh lại nói con dâu là đại ân nhân của mình, còn mang dáng vẻ rất nhân từ, sao bây giờ lại trở về bộ dáng lạnh lùng như trước?“A Thành, sao thái độ của con như vậy?” Giọng điệu Tống Lam vẫn dịu dàng, bà vỗ nhẹ lên giường của Cô Thành, “Con có biết lúc con bất tỉnh Tiểu Ý đã làm bao nhiêu việc cho con không?”"Thật không," Cô Thành không có biểu cảm gì đặc biệt, "Con thật sự không rõ lắm."Ninh Ý bĩu môi ngẩng đầu nhìn trời.Tống Lam nói: "Tiểu Ý đã tắm cho con đó!"Cô Thành: ...Là con đã tự lau nó.Tống Lam lại nói: "Tiểu Ý đã vì con mà niệm kinh cầu nguyện mong con có thể bình phục!"Cô Thành: Ý mẹ là tên món ăn sao.Tống Lam còn nói: "Tiểu Ý còn giúp con khôi phục khứu giác!"Cô Thành: À, là dùng măng thối.Tống Lam xem xét kỹ những chi tiết này rồi nghiêm túc nói: "Con xem, đứa trẻ này đối xử với con tốt biết bao nhiêu!"Ninh Ý ngượng đến đỏ mặt, trốn sau lưng Tống Lam: "Được rồi, mẹ đừng nói nữa mà, con ngại lắm rồi."Cô cũng không phải đồ vật mà không biết ngượng! Ha ha ^3^Cô Thành: "..."Tống Lam: “Còn chưa cảm ơn với Tiểu Ý sao?”"..." Cô Thành nhắm mắt lại hít một hơi thật sâu."Cảm ơn."Cảm ơn thế giới này....Cuối cùng, Ninh Ý tỏ vẻ ngọt ngào, cô sẽ tiếp tục nỗ lực giúp Cô Thành khôi hoàn toàn!Nhưng Tống Lam và Cô lão gia đã đủ cảm động quá rồi.——Đúng thật là một cô con dâu tốt, thật là một đứa trẻ ngoan!Ninh Ý giả vờ không thấy ánh mắt u ám lạnh lùng và áp bức của Cô Thành, trầm ngâm suy nghĩ: Bây giờ các giác quan khác của hắn hầu như không thể sử dụng được, hắn chỉ có thể dùng tai nghe để nghe được, nhưng vị giác thì vẫn chưa khôi phục hoàn toàn, hắn không thể cảm nhận được hết các hương vị của thức ăn!Thật đáng thương!Ninh Ý nhất định phải giúp hắn, khẳng định thân phận đại ân nhân của mình một chút!Cô đã nghĩ ra một cách tuyệt vời, một mũi tên trúng hai đích!Ninh Ý: Hehe.Sau khi bọn họ rời đi, Cô lão gia ở lại trong phòng để nói chuyện với Cô Thành.Một lão già mất đi đứa con trai của mình