“Đi ăn đi,” Tống Lam lộ ra nụ cười hòa ái, “Nhớ chừa chút bụng cho tiệc tối."Cô Thành: “……?”Tại sao bộ dáng lại có vẻ rất hài lòng.Ninh Ý nằm trên giường lại vui vẻ đắc ý, sau đó mới choàng tỉnh.——Đồ ăn tới rồi!“Ông ~ xã ~" Cô gọi ở trong đầu.Lúc này Cô Thành vừa mới đi tới bên giường, xác nhận cô không chảy nước miếng đầy mặt mình.Nhưng đột nhiên nghe cô kêu lên thì mới sững người lại.Cảm giác của cô lại nhạy bén như vậy?Rõ ràng thân thể của hắn chỉ có thể cảm nhận được một chút dao động không khí cực nhỏ.Cô Thành bất động thanh sắc, hỏi: "Bây giờ cô có thể đổi lại không?”Thái độ của Ninh Ý rất tốt: "Còn chưa.” Nhưng vì chính chiếc bánh nên đang rất cố gắng.Cô Thành nhìn về phía đồng hồ trên tường, híp mắt tính toán thời gian.Hôm nay bọn họ hoán đổi tổng cộng ba lần, lần đầu tiên lần thứ hai là một lần hoán đổi hoàn chỉnh qua lại.
Sau lần thứ ba lại có thời gian phục hồi, đến nay khoảng gần hai tiếng.Hắn cần nhanh chóng tìm hiểu các quy luật và hạn chế trao đổi thân thể, có vậy mới đạt được nhiều quyền chủ động hơn.Có lẽ, đây cũng là bước ngoặt quan trọng để hắn thoát khỏi trạng thái thực vật.“Không sao cả ông xã,” giọng điệu của Ninh Ý vô cùng thâm tình, “Hiện tại nếu chuyện hoán đổi đã xảy ra, vì anh, tôi nguyện ý thừa nhận thống khổ nằm ở đây, đổi lấy tự do của anh.”Dù sao mục tiêu lớn nhất của cô hiện tại chính là ăn ngon ngủ ngon! Lại bớt chút thời gian dùng kỹ thuật toàn năng thời mạt thế để đếm tiền, chờ đến khi đại lão tỉnh lại, mình cũng không đến mức bị phản sát mà trở tay không kịp.Cô Thành nghe thấy thế thì nhếch môi, đáy mắt lại không có bất kỳ ý cười nào: dối trá.Lại qua một lát sau, năng lực hoán đổi của Ninh Ý khôi phục bình thường.Cô Thành âm thầm ghi nhớ, lần này thời gian phục hồi đại khái là khoảng hai giờ mười lăm phút.Chỉ là hắn nghĩ sau khi đổi lại về thân thể thì mình cũng đã sớm quen thuộc, thế nhưng trở lại nơi phong bế tĩnh mịch kia, hắn lại cảm nhận được một trận nóng nảy không nhẫn nhịn.Sau một thời gian ngắn trải nghiệm tự do, bóng tối liền trở nên khó chịu hơn.Mà Ninh Ý sau khi trở lại thân thể mình cũng không nói nữa.Quả nhiên, nhân tính vốn là ích kỷ.Hắn cũng như thế.Cô Thành bị vây trong bóng đêm tĩnh mịch, tính tình càng trở nên âm lãnh: “Này.”Đối diện không có trả lời.Bóng tối yên tĩnh giống như thủy triều vô biên vô hạn, Cô Thành bỗng nhiên sinh ra một tia hoài nghi.Chẳng lẽ việc hoán đổi thân thể lấy lại tự do, chỉ là do hắn bị nhốt khiến tinh thần thất thường rồi gây ra ảo giác?“…Này,” Thanh âm của Cô Thành vô cùng lạnh